Đoàng! Đoàng! Đoàng!... Súng nổ liên tục trong trường bắn tổng đội đặc cảnh, nơi này có trang bị tốt nhất đơn vị cảnh sát, ít nhất nơi khác một viên đạn cũng quý giá, nơi này bắn thoải mái, bảy vị sĩ quan huấn luyện chỉ dẫn cảnh sát thân phận không rõ...
Cận chiến, là chiến đấu thật, không dùng đồ bảo hộ.
Chiến đấu bằng dao, cũng dao thật, dù mặc đồ phòng hộ, bị đâm trúng cũng đau kinh người.
Chạy đường trường, khỏi phải nói, không chạy được ăn roi da.
Bản lĩnh là nhờ bị đánh mà ra, trình độ khổ luyện mà có, có điều khổ cho chỉ đạo viên Nghiêm, ăn đòn nhiều nhất, mỗi ngày toàn thân êm ẩm, thể trọng giảm mạnh, vậy mà không có cả cơ hội than vãn. Ngày đầu tiên bị đưa tới đây, tổng đội trưởng tuyên bố: “Trừ tự sát, tự tàn, không thì đừng mong tự do."
Người khác miễn cưỡng qua được, Tiêu ca dưới uy hiếp kinh khủng, tiến bộ rất nhanh...
Ngày hôm đó chạy 5 km, sĩ quan huấn luyện thổi còi, Tôn Nghệ, Hùng Kiếm Phi, Đậu Hiểu Ba, Nghiêm Đức Tiêu xếp thành hàng tập hợp, theo thói quen, Thử Tiêu mắng vài câu, sau đó hô: “Nghỉ năm phút, tiếp theo bắn bia di động, cảnh cao các cậu, nếu còn bắn trượt thì chiều khỏi phải ăn cơm nữa, chưa thấy ai ngốc như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT