“Hay thật, trước kia không phát hiện ra anh có bản lĩnh này.” Dư Tội nhìn Đậu Hiểu Ba giao lưu với mấy con chó mà tặc lưỡi, hồi ở trường thấy tên này trừ thông đồng chơi trò cờ gian bạc lận với Thử Tiêu ra thì chẳng có bản lĩnh gì.
“Cậu coi nó là bạn thì nó coi cậu là bạn, cậu coi nó là súc vật, trong mắt nó, cậu cũng là súc vật... Thử Tiêu, về nghỉ đi, lát nữa đi làm.” Đậu Hiểu Ba nói một câu con chó chạy về lồng ngồi.
“Thử Tiêu mà biết sẽ bóp chết anh.” Dư Tội dọa.
“Ha ha, cậu ta biết lâu rồi, đoán xem cậu ta nói gì, nói điều này chứng tỏ tôi thầm yêu cậu ta, đó là tình cảm sẽ gầy thuần khiết.”
Nghe đúng giọng điệu Thử Tiêu rồi, hai người cùng cười dài, đi vào gian phòng rất đơn giản, đây là công tác đặc thù, có thể xem như loại công việc bí mật. Bánh Đậu đem thứ chuẩn bị sẵn đưa Dư Tội: “Không được truyền ra ngoài.”
“Đưa đây, tôi đã là phó cục trưởng còn cần anh nhắc à?” Dư Tội cướp ngay lấy, cất đi, lần này chuyên môn tới xin tư liệu học tập này.
“Dư Nhi, sao lại muốn học về ma túy?” Bánh Đậu không hiểu, người anh em này có phải loại chăm học đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play