Thiệu Soái xong việc định đi, bất ngờ Dư Tội gọi: “Đừng đi, ngồi chơi một lúc, tôi đang phiền lòng muốn tìm người tán gẫu đây.”
“Tôi và cậu có gì mà tán gẫu, chúng ta ở trường chưa nói chuyện với nhau câu nào, cậu có biết là trước kia tôi rất ngứa mắt với cậu không?”
“Đúng, đúng, đây chẳng phải đề tài sao, vì sao anh cứ ghét tôi thế?” Một người không có thiện cảm với mình không khó nhận ra, Dư Tội gợi chuyện.
“Không phải lỗi của tôi, đừng tưởng tôi không biết, cậu, Thử Tiêu, Bánh Đậu cấu kết với nhau đánh bạc với người ta, sau đó chia chác tiền sau lưng. Chưa hết, cậu đánh người ta không sao, ai đụng tới cậu, cậu gọi đám sâu hại đi báo thù... Tôi muốn vừa mắt với cậu cũng khó lắm.”
Một thời oai hùng, Dư Tội nhớ nhất chính là quãng thời gian học trường cảnh sát, công nhận hồi đó mình khốn nạn thật, hạ giọng xuống: “Này Thiệu Soái, giờ anh dư dả không?”
“Đừng vay tiền, tôi kiếm chỉ đủ tôi tiêu, tiền nhà, tiền cưới vợ chưa có gì đâu.” Thiệu Soái thẳng thừng chặn trước.
“Thế thì tốt quá.” Dư Tội nghe tới người anh em vẫn là giai cấp cùng khổ thì cười: “Hay chúng ta thương lượng, tôi kiếm cho anh một việc, kiếm vài vạn chơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play