Dư Tội lên xe, khởi động đi theo sau, thi thoảng vượt qua hai người hô: “Chạy mau, 2000, đây là tiền riêng, không cần nộp cho vợ.”
Câu này rất hiệu quả, hai người kia tức thì tăng tốc, xem ra đội trưởng định cho tiền thật rồi, ngót nghét cả tháng lương chứ ít gì. Chạy được một lúc, mặc dù gió tuyết bao phủ, toàn thân nóng bừng bừng, bắt đầu đổ mồ hôi.
2, 3 km thì không làm khó được họ, có điều xuống sức rất nhanh, từ chạy thành đi bước thấp bước cao, hơn nữa tuyết bay vào mồm, chui vào cổ, không dễ chịu chút nào.
Ba Dũng không cẩn thận, trượt chân á á á mấy tiếng ngã oạch.
“Không được đỡ, đỡ là gian lận.” Dư Tội ở trên xe hét.
“Miệng Rộng, đừng giận tôi, có giận thì giận đội trưởng ấy,” Cẩu Thịnh Dương thở như trâu, vừa há mồm nói gió xộc vào miệng làm hắn ho liên hồi, bắt đầu hối hận rồi, khoản tiền này không dễ ăn chút nào.
“Mau mau mau...” Dư Tội liên tục thúc giục đe dọa: “Trừ 1000 tiền lương, đừng nghĩ là tôi ngại không dám trừ nhé, tôi trừ tiền, mời anh em trong đội đi ăn, xem họ có hưởng ứng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play