Té ra là thù riêng à? Dư Tội chống cằm, thù hận một người có thể sâu cỡ nào là điều khó đong đếm, y làm việc đó không thẹn với lòng, Cố Nguyên Thanh đáng tội, nhưng thế thì sao nào, người ta không bận tâm, chỉ cần biết mình chặn đường thăng tiến của người ta. Dư Tội thở hắt ra một hơi: “Ra là thế, ông chủ Lật, ông là người thông minh, tôi không vòng vo, vụ án này do tổng đội phụ trách, tôi cũng tham gia, tôi có quyền thả ông ngay lập tức, cũng có quyền kéo ông vào vụ án Kiều Tam Vượng, ông chuẩn bị lấy gì ra đổi?”
Trắng trợn tới mức này làm cơ mặt Lão Lật giật như bị ong đốt nhìn chằm chằm Dư Tội, mắt đảo quanh, nơi này ở ngoại ô, đưa mình ra đây, có khi là thật.
Vừa thoáng do dự, Dư Tội đứng dậy: “Không tin tôi thì tự tìm đường mà thoát.”
“Khoan khoan, tôi tin, tôi tin.” Lật Tiểu Đường kéo Dư Tội xuống, cắn căng: “Cậu ra giá đi.”
Xem ra ông ta biết không ít nên mới vội thoát thân như vậy, Dư Tội phán đoán, nếu chỉ là đánh bạc, ông ta đã chẳng bận tâm: “Đơn giản, cho tôi tin tức để tôi hạ Bình Quốc Đống, ông ta thù tôi như vậy, tôi không tha ông ta được nữa... Tiền, xe, tôi đều không cần.”
Tim Lão Lật đập cái bộp, định nói không biết gì, nhưng mà nói thế ai mà tin, vừa rồi còn ngồi đánh bạc với nhau, lần trước còn chơi người ta một vố.
“Tôi biết ông còn có băn khoăn ái ngại, nhưng ông nên nhìn rõ tình thế đi, sở tỉnh đã quyết định ra tay với Kiều Tam Vượng thì thế nào cũng lôi ra ẩn tình phía sau, tôi biết người liên quan rất nhiều, chức vụ rất cao, Bình Quốc Đống chưa là gì, vừa vặn đem ra giết gà dọa khỉ.... Ông nghĩ cho kỹ nên đứng ở phe nào.” Dư Tội vỗ vai vài cái: “Không lần này thì lần khác, tôi không tha cho họ Bình, khi đó nếu ông cũng có dính dáng gì, đừng trách tôi không nương tay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play