Đợi một lúc lâu, không thấy ai tới nữa, Tần Kiến Công vén rèm nhìn ra sân, cũng không còn người canh gác, Tần Kiến Công tin thêm phần nào.
Thế là trong xe chỉ huy thu được một cuộc điện thoại.
“Thục Phân, anh đây.... Kiến Công, nửa đêm rồi còn có thể là ai? Mau chuẩn bị cho anh 50 vạn... Đừng hỏi, có chuyện gấp, lát em còn phải đưa đi... Được, em bảo giúp việc làm cũng được, nhất định không được lộ cho ai biết... Ài, Lão Bình xảy ra chuyện rồi, Chanh sắc niên hoa bị tra rồi, phiền lắm...”
Đám Tiêu Mộng Kỳ nhìn nhau, mới mười mấy phút mà Dư Tội đã đẩy người ta xuống hố phân rồi, hiện giờ chưa sao, nhưng mà nếu dám đưa tiền thì có sao rồi.
Vị thứ hai, Dư tội tới cái phòng ở góc trong cùng, Quan Trạch Nhạc bị còng, hắn không có thân phận lãnh đạo nên cái ghế ngồi cũng chẳng có, phải ngồi xổm, mấy cảnh sát quê trông coi, Dư Tội đi vào thân tình vỗ vai mọi người.
“Đại ca, mai em sẽ trả tiền cho cảnh sát Tào, em không cần nữ nhân đó nữa, em bỏ con đó trả anh ấy hết.” Quan Trạch Nhạc lập tức làm bộ mặt cười lấy lòng.
“Con mẹ mày đi, mày ngủ với người ta chán chê rồi đem trả, tưởng bỏ là xong à?” Thử Tiêu đợi lâu rồi, vào đá một phát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT