Tiêu Mộng Kỳ không thèm đáp, Lý Mân chạy theo, Thử Tiêu tự chuốc nhục vào thân, nhưng mà hắn quan tâm là thật, con mẹ nó chứ, không thì đường ai nấy đi, có uống rượu ca hát, còn chưa lên giường mà đã ầm ĩ như vậy, nhớ năm xưa ở đội trị an, ngày ngày ăn uống chơi bời có sao đâu.
“Chủ nhiệm Tiêu, không chỉ chuyện ấy... Nguyên nhân có thể là do Lão Tào.” Lý Mân đem cảnh ngộ của Tào Á Kiệt kể ra, đoán chừng là tâm tình không tốt, định đi uống say một trận, ai ngờ đâm vào họng súng.
Về lý luận chẳng có gì to tát, nhưng đúng lúc chỉnh đốn tác phong liền không phải chuyện nhỏ nữa.
Huống hồ thanh danh Dư Tội chẳng ra sao, thị cục trong hội nghị sáng nay đem chuyện này ra làm điển hình phản diện, khi lập công ban thưởng thì không làm nổi bật bất kỳ cá nhân nào, nhưng khi bị phạt thì chỉ đích danh, đoán chừng đưa lên mạng nội bộ rồi, lúc đó không cách nào vãn hồi nữa.
Tiêu Mộng Kỳ vội vàng chạy lên tầng thượng, Lý Mân bị Thử Tiêu kéo lại, cô không vui: “Chuyện gì, sao tôi thấy cậu chẳng quan tâm gì tới anh em.”
“Quan tâm có tác dụng gì không, chỉ làm người ta thêm phiền.”
Lúc này có cảnh sát viên tới gọi giảng viên Lý, hỏi tiết học hôm nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play