Rượu là rượu 30 năm tuổi, cơ mà vào đám người này khác gì trâu uống nước, rót cốc lớn, cả đám ép Dư Tội tới muộn phải cạn sạch, người bịt mũi, người đổ rượu, Dư Tội ho khù khụ một tràng dài: “Tôi biết mà, từ khi tôi lên chức phó tổ trưởng này thì mọi người chỉ toàn đố kỵ, phẫn hận, không còn chút tình cảm nào nữa.”
“Cậu thực sự coi mình là lãnh đạo đấy à, chị Lý còn có cảnh hàm cao hơn cậu.” Du Phong khinh bỉ.
Lý Mân cười lăn cười bò nhìn thảm cảnh của Dư Tội: “Chúng tôi học cậu đấy, cậu ngay cả xử trưởng Hứa mà cậu còn dám chửi, chẳng lẽ chúng tôi lại sợ một phó khoa à?”
Câu này được cả đội vỗ tay bôm bốp hưởng ứng, nói đây là, quán triệt tinh thần lãnh đạo.
Ngoài ra xét thái độ Dư Tội còn chưa đủ thành khẩn, phải uống thêm hai cốc, Thử Tiêu chuẩn bị trước cốc lớn rồi, lợi dụng cơ hội ghé tai Dư Tội đe dọa, cho vay tiền thì giấu đi, không cho vay chỉ có chết thôi. Mọi người náo nhiệt, chỉ có Tào Á Kiệt không tham gia, lầm lũi uống rượu một mình.
Lật Nhã Phương vốn không thích ứng lắm với kiểu hỗn loạn, xong dần dần cũng bị cuốn vào không khí sôi động đó, cô chẳng nhớ bao lâu rồi không có bữa cơm náo nhiệt thế này, không cần giữ ý tứ, không cần khách khí, cứ nhìn Chị Béo cười thoải mái thế kia là đủ kéo người ta vào trong rồi.
“Thôi được rồi, được rồi... Mọi người phát tiết một chút bất mãn là đủ, nếu uống quá nhiều, tôi sợ cậu ta phạm sai lầm.” Lý Mân giữ Du Phong đang chơi hứng khởi, chuốc Dư Tội uống tới mức nói năng không rõ ràng nữa, ba cốc thế nào mà thành mỗi người ba cốc, thế là thoáng cái hai chai rượu có quá nửa vào bụng Dư Tội. May Chị Béo vẫn còn biết chừng mực, không làm quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play