“Chậc, tôi chỉ cần hô máy bay có bom là có thể hại chết anh rồi, hoặc cứ bám lấy anh quấy rầy, anh cũng chẳng làm gì nổi, anh đủ tự tin như thế, sao không ra tay đi.” Dư Tội thách thức, anh chàng đứng thứ ba này trong mắt y chả là gì, bất kể sức mạnh hay võ thuật, y đều chẳng hơn ai, thứ y dựa vào là cái khác.
Có điều Liên Dương giáo dưỡng thực sự rất tốt, vẫn thong thả nói: “Bạo lực không giải quyết được vấn đề, chúng ta nói chuyện đàng hoàng đi, nói không chừng tôi giúp cậu làm anh hùng, cậu giúp tôi làm phú ông, mọi người cùng vui.”
“Cho tiền thì nên cho sớm, dù bây giờ anh đem mọi thứ trên người cho tôi, tôi cũng chẳng dám lấy.”
Liên Dương mỉm cười giơ ngón cái lên, lòng hối hận chuyện lớn hay hỏng ở việc nhỏ: “Vậy tùy cậu, thời gian của tôi không còn nhiều, tôi nghĩ sơ hở lớn nhất của tôi nhất định là do không nên tra tin tức về cậu... Cậu không phải là cảnh sát bình thường đúng không?”
“Đúng, thế nên anh cần vào tù để kiểm điểm, để tự phê bình.”
“Tôi đâu thấy chuyện nghiêm trọng tới mức để cậu tưởng tượng ra chuyện đó nhỉ. “Liên Dương rất vững vàng.
“Tôi biết nhiều hơn anh tưởng đấy, lần đầu tiên thấy anh xuất hiện ở hội sở nước nóng, từ đó tôi hoài nghi anh và Ôn Lan chân trong chân ngoài rồi. Cô ấy lại còn đích thân xuống bếp làm cơm cho anh ở biệt thự Tiên Hồ. Anh đừng đắc ý, anh có nhiều sơ hở lắm, muốn nghe không?” Dư Tội thong thả hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT