Dư Tội không nghe thấy đoạn đối thoại của hai tên vệ sĩ, y vừa đút tiền vào người là chạy ngay, lên cầu thang rồi còn chưa yên tâm quay đầu nhìn, thấy hai tên vệ sĩ không ngăn cảm mới hoàn toàn thả lỏng. Từ hầm ngầm chui ra, tới gian phòng, men theo hành lang chạy tới cửa, hít một hơi không khí tươi mát.
Ý nghĩ đầu tiên là, bọn biến thái đợi đấy, ngày sau lão tử sẽ xử bọn mày.
Nghĩ rồi không chậm trễ một giây, đi thật nhanh, cái biệt thị đó rộng lắm, bãi cỏ mà tưởng sân bóng, có cả bể bơi lớn, vòng qua bể bơi chạy ra cổng, sắp tới nơi thấy thằng biến thái đang nhìn vị trí nào đó trên người mình, hình như hứng thú với chỗ đó.
Cái thằng gay đó làm Dư Tội sợ hơn bất kỳ tên ác ôn nào từng gặp, nghĩ tới là da gà da cóc mọc toàn thân, tốt nhất tránh cho xa, vừa bước một chân ra khỏi cửa, tên đó gọi: “Khoan.”
Biết ngay mà, cái số chó má của mình làm quái gì gặp chuyện ngon lành như tế, Dư Tội rút ngay tiền ra: “Lão đại, tiền đây ạ, anh yên tâm, tôi không nói gì đâu, tôi chưa bao giờ tới đây.”
Lưu Ngọc Minh ngớ ra sau đó cười ha hả, hắn đẩy tiền lại: “Tiểu huynh đệ, tôi có kiến nghị này, cậu có muốn nghe không?”
“Anh cứ nói, đảm bảo sẽ nghe.” Dư Tội gật ngay, thái độ rất tốt, nghe thì nghe làm hay không của lão tử, thằng chó, đợi gặp lại lão tử xẻo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play