Hứa Bình Thu không bất ngờ, cái tiểu tổ này cá tính hơn đơn vị cảnh sát thường nhiều, điều ông ngạc nhiên là chuyện khác, quay sang Giải Băng nhìn mấy lượt, ông ta ít khi nhìn nhầm người, vậy mà lần này lại nhầm lớn: “Giải Băng, cậu đã thành công chứng minh phán đoán của tôi về cậu là sai, tôi nợ cậu một lời xin lỗi, giờ tôi chính thức xin lỗi.”
Ý nói tới hôm đó hắn bị gọi ra ngoài trường cảnh sát mắng một trận té tát, vì sự kiện ra tay với bạn học. Cái chuyện vớ vẩn đó, Giải Băng nhớ lại chỉ cười: “Không cần đâu ạ, tôi chỉ không hiểu an bài lần này, chúng ta có một đồng đội biến mất lại không hỏi tới, nhỡ cậu ấy gặp nguy hiểm thì sao?”
“Đúng thế ạ, chúng ta nên thông qua địa phương tìm tung tích Dư Tội.” Du Phong ý kiến.
Hứa Bình Thu ngồi về chỗ, thong thả nói: “Tôi đã nghĩ về chuyện này... Xin lỗi, tôi không đồng ý, phục tùng mệnh lệnh là nguyên tắc hàng đầu, cả chuyện này các cậu cũng không làm nổi à?”
Tựa hồ cố ý trêu người ta, còn nói thêm: “Tôi đảm bảo cậu ấy không gặp nguy hiểm, hơn nữa còn phải phê bình hành vi tự làm rối loạn đội ngũ này của các cậu.”
Phê bình? Quan tâm tới đồng đội mà cũng bị phê bình à? Cả đám đang đầy bụng oán giận đây.
“Đừng có mà không phục, đã là đội ngũ trí tuệ cao, có chuyện gì cũng nên dùng đầu suy nghĩ, Dư Tội đưa một nữ nhân chủ động rời đi, không phải do người ta dí súng ép. Tôi không hiểu nổi vì sao các cậu lại nghĩ cậu ta gặp nguy hiểm, có chứng cứ gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT