Thử Tiêu giơ ngón giữa bảo Dư Tội sao không soi gương nhìn lại cái bản mặt của mình xem là thể loại gì, lưu manh đầu đường xó chợ. Tào Á Kiệt gật gù, Du Phong không thèm để ý, Lý Mân giơ nắm đấm lên hăm dọa: “Chuyện này không thành tôi xử cậu sau, dám bảo tôi không giống cảnh sát.”
“Đây là lời khen mà, mọi người toàn nghĩ xấu, giờ ra đường hỏi xem, danh tiếng cảnh sát có ra gì không? “Dư Tội nén cười đánh tráo chủ đề, ra sức đầu độc: “Chị Béo, chị bên thông tin, xem nhiều vụ án như thế, chị có cách mà, đúng không? Hôm nay chúng ta không phải cảnh sát, chị cứ nghĩ thế đi, làm thế nào bắt hắn.
Xịt một tiếng, ngực Lý Mân phồng lên, hưng phấn nói: “Kỳ thực tôi rất có hứng thú với chuyện gây án, hay là chúng ta mượn thử thủ pháp bọn tội phạm.”
“Làm sao, làm sao?” Nói tới gây án là Thử Tiêu bị gãi đúng chỗ ngứa rồi.
“Dễ lắm, hắn thích chơi game online mà, lập một tài khoản, phái Du Phong ra trận, kỹ năng vô tích sự của cậu ta có đất dụng võ...” Lý Mân hai mắt tỏa sáng, phát huy khả năng tổ chức của mình: “Bố trí cuộc chạm mặt tình cờ, đừng thắng hắn quá áp đảo, làm sao chỉ trên hắn một chút, để hắn nghĩ chỉ cần cố một chút là bắt kịp, như thế mới dễ tiếp cận.. Sau đó là lập tổ đội với hắn....”
“Sau đó thì sao?” Đúng chuyên môn, Du Phong không thèm để tâm chuyện phạm pháp hay không nữa, phá án kiểu này ai chả thích.
“Chậm tiêu thế, sau đó để hắn tình cờ phát hiện đồng đội mình là nữ thì sao nhỉ?” Thử Tiêu cười rách miệng, cái mũi hắn luôn nhạy cảm với trò xấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT