Tiêu Mộng Kỳ quay sang nhìn nhóm năm người ngồi ăn bên bàn, bọn họ có tổng cộng 11 người, trừ 7 người họ, còn có 4 đội viên đặc cảnh luân phiên theo dõi nhất cử nhất động của nghi phạm, hiện đang gác ngoài trung tâm tắm rửa.
“Làm sao giờ?” Sử Thanh Hoài rốt cuộc không quyết định được, lại hỏi.
Chính hắn là người dẫn đội, giờ hỏi cô, để khách cướp vai chủ, Tiêu Mộng Kỳ cười: “Tôi cũng đang cân nhắc việc này đây, trước tiên xét xem nếu chúng ta bứt dây động rừng sẽ dẫn tới hậu quả gì, phải giải quyết hậu quả ra sao, xử phạt là cái chắc rồi... Anh không hiểu ý tứ của xử trưởng Hứa à? Anh có thể lựa chọn phương thức thích hợp, nhưng tổng đội sẽ không hạ lệnh đâu...”
Ý tứ rất rõ, tôi không hạn chế anh, xong hậu quả anh đi mà gánh, chứ chả lẽ mong lãnh đạo gánh hộ chắc, Sử Thanh Hoài thở dài: “Bên trên thật u ám... Vậy tổng đội trương Dương nói sao?”
“Anh có thể không xét tới ý kiến của ông ấy, nếu ông ấy có thể làm theo ý mình thì sớm tóm nghi phạm về tra tấn rồi.” Tiêu Mộng Kỳ tủm tỉm cười, đặc cảnh bọn họ không phải là đơn vị điều tra, mà là trấn áp, thường chỉ tấn công mục tiêu đã rõ ràng, đại loại kiểu đột kích kẻ bắt con tin cố thủ trong nhà chẳng hạn, nếu không phải vì lần này thân phận nạn nhân mẫn cảm cần bảo mật, thì bọn họ không dính vào.
“Vậy ý cô là gì?” Sử Thanh Hoài lại hỏi.
Thiếu quyết đoán tới cái độ này làm Tiêu Mộng Kỳ chán nản, lấy ra hai đồng xu đưa hắn một đồng: “Để cho công bằng, chúng ta dùng đồng xu quyết định, đồng ý là mặt số, không đồng ý là mặt hình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT