Thử Tiêu đang nói thao thao bất tuyệt, cực lực bôi nhọ bản thân chợt ngượng ngùng ngừng lại vì Hứa Bình Thu nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt đó nhìn thế nào cũng thấy bất thiện, ông già này đáng sợ thế nào, hắn thỉnh giáo đủ rồi. Đừng nói hắn, Dư Tội còn ngán, thấy ông ta là tránh.
“Thằng ngốc này, tôi làm thế này là cứu cậu, nếu còn ở đây hai năm nữa thôi thì hỏng hẳn rồi, lúc đó thì đốc sát với kiểm sát tới tìm không phải tôi... Nhìn cái bụng mỡ này là biết không làm chuyện gì hay ho hết.” Hứa Bình Thu đưa tay vỗ bụng Thử Tiêu.
Thử Tiêu cúi đầu, ái chả còn phải nói à, cái bụng là minh chứng hắn không làm chuyện gì hay ho, còn làu bàu, ai cũng làm thế, sao chỉ mắng mình cháu?
Đúng thế thật, thời đại này là thế mà, Thử Tiêu không thấy mình sai ở đâu, chẳng qua là ăn uống chút, cầm chỗ này chỗ kia một chút, nhiều không dám đụng vào.
Hứa Bình Thu xỉa trán mắng tiếp: “Sao không học Nhị Đông đang phấn đấu ở đại đội hai, còn cả Dư Tội liên tục phá đại án? Cái tốt không học, toàn học cái xấu... Nhìn lại đám anh em của cậu đi, cậu thành cái gì rồi?”
Thử Tiêu xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, ông già này gian quá, giấu được ai chứ không giấu được ông ta, mà cấp bậc lại còn cao khiếp người, cãi cũng không dám.
“Nghiêm Đức Tiêu.” Hứa Bình Thu rống lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play