Hoàng hôn ngày thứ tư, mấy người ăn tối trước ở quán ven đường khu Dương Phố, món Thượng Hải ăn không quen, đồ Xuyên lại cay, cái kiểu bát mỳ lớn ở quê thì không hi vọng gì. Một chút canh, một bát cơm gạo, ăn được một nửa Viên Lượng đặt bát xuống, gian nan cử động lưỡi rộp mấy chỗ.
Đội viên quan tâm nói: “Đội trưởng, làm vài viên Sơn hoàng liên giải nhiệt nhé?”
“Thôi, cái bệnh này của tôi khi nào có tin xác thực mới hữu dụng, thuốc chả ăn thua gì đâu.” Viên Lượng nhăn mặt cầm bát canh lên cố húp thêm.
Đội viên ở đây có người lần đầu đi truy bắt, không ngờ rằng khổ như thế, nhưng mà khổ cũng không kêu được, mọi người đều thế cả, đành chịu thôi.
“Đội trưởng, thế này không được, Thượng Hải rộng như thế, đi mấy ngày chưa hết, giờ cả dân cảnh địa phương cũng chê chúng ta phiền phức, không thèm để ý.”
“Thông cảm đi, bọn họ bận rộn như vậy, một đồn công an quản lý số nhân khẩu hơn cả huyện chúng ta.”
“Nhưng đó là tội phạm giết người bỏ trốn, phải coi trọng cao độ chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play