“Anh, em nói chuyện của em gái anh với cha em rồi, cha em nói không thành vấn đề, cha em có người quen ở quân khu quê anh, mùa xuân năm sau tuyển quân, chỉ cần em gái anh đăng ký là thông qua, thế nên vụ án này … “Lý Dật Phong nói nửa chừng quan sát sắc mặt Dư Tội rối rít xua tay: “Đừng mắng em, đây là ý cha em.”
Dư Tội đột nhiên mắng: “Cha cậu là thứ khốn kiếp.”
“Cái gì, anh nói lại xem nào?” Lý Dật Phong nổi khùng tóm cổ áo Dư Tội.
“Không phải thứ khốn kiếp sao nuôi dạy ra thứ ngu xuẩn như cậy?” Chẳng có tí uy hiếp nào, Dư Tội dễ dàng gỡ tay hắn đẩy ra, còn hùng hổ bằng mấy, rống vào mặt Lý Dật Phong: “Con mẹ nó, não lợn à, bây giờ bao manh mối như thế, căn bản không cần Ngả Tiểu Nam khai ra, tóm được hắn cũng là chuyện sớm muộn, lúc này còn muốn rút lui, cậu là cái thứ mẹ gì vậy?”
Lý Dật Phong bị mắng tới cơn giận xì luôn, khó xử lắm: “Anh, anh cũng có chút lòng thương người chứ, anh nói xem Ngả Tiểu Nam chồng bị giết, rồi giờ bao che nghi phạm, lại bị giam vài năm... Chuyện đó, ai chẳng bất bình? Cha em nói, chuyện này mắt nhắm mắt mở cho qua đi, tra tiếp là ép người ta vào đường cùng...”
“Cút xéo... Con mẹ cậu đời này chỉ đến thế thôi, lúc cần biết thương người thì không đủ tình thường, lúc cần cứng rắn không xong, thứ ăn hại không được việc gì, xéo...“Dư Tội bừng bừng lửa giận, rống lên còn tung chân đá.
Lý Dật Phong hết hồn, quay đầu chạy luôn, có điều chạy không bao xa còn cố bỏ lại một câu: “Em không làm nữa, cha em không cho làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play