“Biểu hiện không tệ, tôi cứ lo cậu ta không quen ứng phó với trưởng hợp này.” Hứa Bình Thu thở phào nghiêng đầu nói với Mã Thu Lâm.
“Tôi cũng nghĩ thế đấy, cậu ấy giống tôi, thấy họp là kiếm cớ trốn, nhưng hôm nay thì khác.”
“Khác thế nào?”
Mã Thu Lâm cố gắng nén cười: “Vì cậu ta đang say.”
“Say?” Hứa Bình Thu trố mắt, nhớ lại biểu hiện của Dư Tội từ đầu tới giờ choàng tỉnh: “Sao lại say, biết chiều phát biểu rồi lại uống say?”
“Say từ sáng kìa, hôm nay xã cậu ta tổ chức nghi lễ phát trâu, cậu ta trốn ra sau bếp cùng một cảnh sát quê uống tới say bét nhè, chúng tôi tìm nửa ngày mới thấy, vội vội vàng vàng đưa cậu ấy lên đây, may còn kịp... nếu cậu ấy tỉnh táo đã chẳng thể đưa đi được.”
Hứa Bình Thu dở khóc dở cười, bất giác lại nhìn về phía Vương Thiếu Phong, không rõ vị cục trưởng này khi biết mình thất bại bời chàng trai không ở trong trạng thái tỉnh táo sẽ có cảm xúc gì, thật là hết nói, quay sang Mã Thu Lâm: “Đội trưởng Mã, tôi có ý nghĩ này, không biết anh có nể mặt không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT