Không khí trong văn phòng cục trưởng cục công an thành phố Đại Nguyên im ắng tới đáng sợ, thư ký cứ thi thoảng ngước mắt lên nhìn lãnh đạo, cục trưởng Vương bốn năm đã thay 3 thư ký rồi. Thông thường thư ký lãnh đạo là vị trí rất thể diện, chức vị thấp nhưng mà ở gần lãnh đạo, có thể cáo mượn oai hùm, thế nhưng làm thư ký cho cục trưởng Vương thì khác, cụp đuôi làm người còn không kịp.
Đáng lẽ vụ án với thủ pháp khó tin, thời gian gây án kéo dài, điều tra vô hiệu sẽ thành điểm sáng chói trong công tác phá án năm nay, chỉ vì thiếu con cá đủ lớn mà sắc nặng giảm xuống nhiều, cho nên thư ký đoán rằng hẳn cục trưởng Vương thấy không bõ công sức mình bỏ ra.
Vương Thiếu Phong không nói không rằng, thư ký sống lưng đẫm mồ hôi, vì hắn thấy cục trưởng nhíu mày, lòng không khỏi hoảng sợ, lo văn tự có chỗ nào không thỏa đáng.
Lúc này có tiếng gõ cửa, Vương Thiếu Phong tâm trạng đang không tốt bực mình đập báo cáo xuống bàn, thư ký sợ hãi tránh sang bên, ông ta quát: “Vào đi.”
Miêu Kỳ đi vào, thấy thư ký đứng đó như chuột ở trước mặt mèo thì xua tay cho ra ngoài, thư ký thở phào rón rén ra cửa khép lại.
Hành vi này làm Vương Thiếu Phong không thoải mái, thấy vị phó cục già còn thở hỏi: “Phó cục Miêu, sao lại tới chỗ tôi tập thể dục vậy?”
“Cục trưởng Vương tinh thần có vẻ không tốt, tôi mang tới thuốc trợ tim đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play