Ngày 26 của hành động Cú Đấm Thép, trời quang mây tạnh, Tết qua đã lâu, gió xuân vẫn còn chưa tới phương bắc, sắc màu chủ đạo nơi này vẫn là thứ màu xám ảm đạm.
9 giờ sáng, Trịnh Trung Lượng thi thoảng nhìn thời gian rồi bấm còi, đúng là tà môn, con đường rộng thênh thang bình thường người xem qua lại chẳng sao, ấy vậy mà khi có chuyện một cái là tắc. Đợi mãi đường mới thông, hắn lắp đèn cảnh sát, hú còi dẹp đường, đi nhanh tới chi đội điều tra kinh tế.
Xe phanh lại, mở cửa ra thấy Chu Văn Quyên, cô gái nhỏ nhắn ôm chồng hồ sơ dày, trông có vẻ quá sức, vội vàng chạy tới: “Để tôi giúp cho.”
Chu Văn Quyên tự hồ không nghe thấy lời hắn, đặt tư liệu lên xe rồi quay về.
Xong rồi, tiết tháo của mình bị vứt xuống đất, nhân phẩm bị ném vào nhà vệ sinh rồi, đều là làm cảnh sát cả, người ta làm sao không nhìn ra. Trịnh Trung Lượng có chút khó mở miệng, nhưng không thể không nói, nghĩ một lúc đuổi theo Chu Văn Quyên đang chuyển đồ: “Văn Quyên, chúng ta là bạn học, sao lại tỏ ra khó chịu thế?”
“Mặt tôi trước giờ luôn như thế.” Chu Văn Quyên nở nụ cười: “Chỉ có ánh mắt của cậu là đã thay đổi.”
“Tôi... Tôi...” Trịnh Trung Lượng chết đứng, câu nói nhẹ nhàng không khác gì dùi nhọn đâm vào tim.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT