Lấy chợ làm trung tâm, mục dân cắm trại xung quanh, lều nhấp nhô như những ngọn núi nhỏ, nhìn xa hết tầm mắt cũng vẫn thấy lều bạt nối nhau, chỗ không nhìn thấy còn không biết bao nhiêu nữa, chỉ cần nghĩ đã thấy khó.
Dư Tội và Trương Mãnh đi xa nhất, gần như tới rìa bên kia chợ, nơi này rất nhiều lều tạm của mục dân tới giao dịch, cả dọc đường đi chẳng hỏi gì, cứ ngó quanh, bỏ đi mấy cái xe tải cỡ lớn kia thì thấy rất ít dấu tích cuộc sống hiện đại, cuộc sống nơi này có vẻ ngàn năm không thay đổi là bao.
“Cậu cho rằng Thảo Độc Tử ẩn nấp trong đám người này à?” Trương Mãnh nhìn quanh hỏi, gặp khó rồi, sao nhìn ai cũng na ná như ai, càng đi càng nản.
Dư Tội càng đi càng tự tin: “Không phải cho rằng, mà là chắc chắn, chỗ long xà hỗn tạp này rất tiện cho việc che giấu hành tung, nhìn biển số xe đi, hàng chuyển đi toàn quốc đấy.”
Tuy thế tìm kiếm từ lúc tới chợ có đến trưa cũng không nhóm nào có thu hoạch gì, mọi người tập trung lại ăn trưa, cơm trưa ăn tại chỗ. Có điều cơm nước ở đây tệ nhất trong lịch sự bọn họ từng thấy, một hộp mỳ ăn liền 20 đồng, đĩa rau xào tới 50 đồng, ngược lại thịt thì lại rẻ hơn mỳ. Trác Lực Cách Đồ gọi nửa con cừu, mọi người xoa xoa tay chờ đợi, ăn tại nguồn thế này hẳn thịt chất lượng lắm, ai dè đâu là thịt nửa sống nửa chín, vẫn còn dính máu tươi, đội trưởng Trác cầm dao nhỏ xẻo ăn ngon lành, mấy người còn lại trố mắt nhìn nhau.
“Này này, làm ăn kiểu gì thế, ăn vào đau bụng thì sao?” Lý Dật Phong thái độ hung hãn, nhưng nói thì lí nhí sợ người ta nghe thấy.
Đội trưởng Trác điệu nghệ lóc miếng thịt đưa hắn, cơ mà nhìn hai bàn tay đen xì của vị đội trưởng này, Lý Dật Phong thân tình đẩy cho Lý Ngốc: “Thằng Ngốc, cậu vất vả rồi, ăn nhiều chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT