“Ái, anh không phải là người đầu tiên hỏi tôi câu này, trước kia cũng có vài nhóm cảnh sát tới rồi, tôi không biết thật, tôi không bắt trâu, vì sao? Trâu không dễ bắt, bắt rồi không dễ bán, một con trâu giá cả vạn, thế là lớn chuyện rồi, không phải là ai cũng dính vào vụ này được.” Tịch Cải Cách mặt nhăn nhó: “Nếu biết thì tôi chẳng đi bắt dê.”
Té ra là cũng có người giống mình nghĩ cách đột phá từ người trong nghề, câu trả lời của Tịch Cải Cách nghe hợp lý, cái vẻ mặt thì không đúng, là nói thật, xong còn có gì đó thì phải, Dư Tội kín đáo ra hiệu cho Đổng Thiều Quân.
Đổng Thiều Quân lấy ra thứ thuốc mỡ phát hiện trên người mấy tên trộm ở xã Dương Đầu Nhai, mùi không dễ ngửi, Tịch Cải Cách bịt mũi ngay lại, không hiểu hai viên cảnh sát có ý gì?
“Anh biết đây là thứ gì không?” Dư Tội lặp lại cái câu đã liên tục hỏi bốn ngày qua rất nhiều lần, đây là câu quan trọng, nhìn dáng vẻ nghi phạm liền thất vọng.
“Thối quá, là gì thế?” Tịch Cải Cách lắc đầu.
Chẳng những không nhận ra vật, mấy tấm ảnh cũng không nhìn ra, Đổng Thiều Quân tin vào nghi phạm đã chấp hành án ba năm, ngay cả nhân cách và tôn nghiêm đều không cần, hay nói cách khác, hắn không dám nói dối, không cần nói dối, thở dài, lại chuyến đi thất vọng.
Hắn chuẩn bị gọi quản giáo dẫn nghi phạm đi thì đột nhiên Dư Tội vẫy tay: “Lại đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT