Khi Ngô Quang Vũ lái xe tới gần trại giam số bốn tỉnh Sơn Bắc, mặt Dư Tội không được tự nhiên cho lắm, y nhìn dãy tường cao che hết tầm nhìn, hàng rào thép gai, vũ cảnh cầm súng tuần tra, xe đi qua cổng, người liên tục ngọ nguậy như con sâu.
Liên tục nhiều ngày bôn ba, mấy người đều râu ria lởm chởm, tóc tai bù xù, may có cái mũ cảnh sát che đi còn giữ được chút uy nghiêm.
“Dư Nhi, sao thế, không khỏe à?” Đổng Thiều Quân nhìn gương chiếu hậu phát hiện ra, quan tâm hỏi.
“Không sao, thiếu ngủ thôi.”
Xe dừng lại, Đổng Thiều Quân xuống trước, lấy giấy tờ, liên hệ với quản lý trại giam, nói rõ mục đích, thường xuyên có người bị vào trại lao động cải tạo vẫn che giấu tội lỗi, quản giáo quen rồi, an bài một phòng nói chuyện cho ba người.
“Không biết cái trại cải tạo này làm việc gì nhỉ?” Ngô Quang Vũ rất tò mò, ngển cổ nhìn quanh, nhưng trong tường có tường chẳng thấy gì, bọn họ đã đi qua hai trại giam, một là mỏ than, một là nông trường, toàn là công việc nặng, cái này thì khác, rất sạch sẽ, không đoán ra được.
Đổng Thiều Quân chịu khó tìm hiểu nên biết: “Vốn là nơi làm diêm, giờ làm ngói luồng, hàm lượng kỹ thuật không cao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT