Trịnh Trung Lượng vẻ mặt tự hào, đi đầu làm hướng dẫn viên, lên tới bậc tam cấp thì thấy mùi thịt trâu ngào ngạt thấm vào tận tim gan, khơi lên cơm thèm ăn, Trịnh Trung Lượng giới thiệu ở hậu viện có đỉnh lớn nấu thịt trâu.
Đúng thế, không dùng nồi mà là dùng đỉnh, cũng là cách nấu ăn truyền lại từ thời Tấn, đỉnh lớn nấu nguyên cái đầu trâu, một năm bốn mùa không tắt lửa, bất kỳ lúc nào tới đây cũng có thể ngửi thấy mùi thơm này.
Không chỉ không khí tốt, hương vị tốt, phục vụ càng tốt, bọn họ vừa xuống sân, lập tức có gác cửa tới đón, báo tên phòng đã đặt, trực tiếp dẫn lên lầu, có phục vụ thay thế, mặc trang phục kỳ dị. Em gái phục vụ tuổi chừng hai mươi, đầu buộc khăn vuông, áo chẽn hoa nhỏ, váy lam xòe quét đất, cười tươi tắn đưa tay mời, Lý Dật Phong nghe giọng đã mềm xương mềm nhũn hỏi thẳng: “Anh Trịnh, em gái này giá nguyên đêm bao nhiêu?”
“Đi chết đi, đây là phục vụ được huấn luyện theo chế độ thời Tấn, lương tháng gấp mấy lần cậu đấy.” Trịnh Trung Lượng tức giận mắng.
Trương Mãnh chẹt cổ hắn, không cho tên này kịp phun ra những câu kinh người khác: “Không biết mất mặt à?”
Lý Dật Phong đành im, chỉ là trong lòng đang lẩm bẩm, cái nhà hàng to thế này mà không có em gái chiều khách mới là mất mặt.
Đợi mọi người vào chỗ lại một phen cảm thán nữa, bình phong bằng gỗ thật, một mặt là tranh Thiên Ngưu Đồ, nét bút thô quánh đơn giản, nhưng khiến người ta vẫn phải nhìn thêm vài cái, bàn bát tiên bằng gỗ lê, bóng láng, sờ tay lên cảm giác cực thích, chắc chắn là thứ có tuổi đời rồi. Trịnh Trung Lượng lại được một phen lên mặt: “Đây mới là phong cách ăn Ngưu Đầu Yến thực sự, còn mấy cái nhà hàng hiện đại bàn kính ghế kim loại vứt hết hiểu không, có những vị khách đi mấy trăm km để tới đây ăn một bữa thôi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play