“Hôm nay chúng ta học tập và thảo luận tới đây thôi... Tôi hi vọng mọi người hãy nhớ kỹ thân phận của mình là gì, ngàn vạn lần đừng bôi nhọ bộ cảnh phục trên người. Còn liên quan tới vụ án trộm trâu, trong đội đang tăng cường xem xét vụ án, nếu như có khả năng gộp án, lực lượng điều tra của chúng ta sẽ lập tức được bổ sung, trước khi có được mệnh lệnh mới, chúng ta chỉ giới hạn ở điều tra xe vận chuyển ra vào Dực Thành, tiến hành lấy thêm manh mối....” Giải Băng cảnh phục chỉn chu, ánh mắt nghiêm nghị nhìn quanh, từ khi biết Dư Tội có khả năng sử dụng thủ pháp hèn hạ, xuất phát từ suy nghĩ bảo vệ danh dự của đội, ngày hôm đó hắn cảnh cáo toàn bộ đội viên không được phép tự ý hành động không xin phép. Hôm sau triệu tập mọi người lại, tăng cường học tập thảo luận tư tưởng, suốt cả một ngày hắn không cho ai ra ngoài.
Ngô Quang Vũ và Tôn Nghệ buồn chán ngồi trên giường uốn lưỡi thổi bong bóng nước bọt, bọn họ là đối tượng bị đề phòng trọng điểm, hai tên này lên xe thì phấn chấn, học tập thì như hết hơi. Ngồi bên cạnh Giải Băng là Chu Văn Quyên ngồi khép chân mắt chăm chú nghe giảng, cô gái này cả ngày khó nói được một câu, dễ đỏ mặt thẹn thùng, trong mắt Giải Băng thấy cô gái nhút nhát này không phải vấn đề đáng lo. Đổng Thiều Quân tính tình rất trầm ổn, có kiến thức có học vấn tiếp xúc vài lần Giải Băng đánh giá cao, thậm chí cho rằng Đổng Thiều Quân không nên chơi với đám Dư Tội, vừa học tập còn dùng laptop ghi lại điểm trọng yếu, tuy thời gian vừa rồi chấp hành nhiệm vụ cùng Dư Tội, xong biết là an bài của đội trưởng nên không ý kiến gì.
Tóm lại Giải Băng chỉ đề phòng Ngô Quang Vũ và Tôn Nghệ bị lôi kéo, sau khi tuyên bố giải tán, bổ sung: “Văn Quyên, bạn đem mệnh lệnh trong đội trao đổi với Dư Tội, đừng để cậu ta làm càn. Tối nay chúng ta cùng tụ họp, tôi mời khách... Tôn Nghệ, Quang Vũ, giao nhiệm vụ tìm nhà hàng cho các cậu, được không?”
“Được, được ạ.” Tôn Nghệ mừng rỡ, quá được là khác, ai chẳng biết thứ tổ trưởng Giải ít thiếu nhất là tiền, con người lại hào sảng phóng khoáng, đi theo lãnh đạo như thế là hạnh phúc.
“Tổ trưởng Giải, tôi có chuyện này phải nói chút.” Đổng Thiều Quân giơ tay lên: “Hay để tôi nói với Dư Tội, những mẫu vật tập hợp đặt ở trong đồn công an Kiều Thượng cũng cần xử lý, tối nay tôi gọi cậu ấy tới làm việc, tránh cậu ấy rảnh rỗi gây phiền toái.”
Giải Băng nhìn Đổng Thiều Quân ngũ quan đoan chính, nhã nhặn ôn hòa, quan trọng là luôn nghe lệnh mệnh mà không có tâm lý bài xích, đồng chí thế này có thể tin tưởng được, gật đầu: “Vậy làm phiền anh rồi, việc kiểm nghiệm mẫu đó không dễ dàng.”
“Không sao, trách nhiệm thôi mà, có gì phải khách khí.” Đổng Thiều Quân cười rất thật thà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play