Dư Tội đẩy hết việc cho Đổng Thiều Quân xong liền đi như chạy khỏi sân sau, may là đang luân phiên nghỉ Tết, nhân viên trong đồn không nhiều, Dư Tội rửa mặt rửa tay mấy lần, chuẩn bị rửa xe cho bớt mùi mai còn làm việc thì Lý Dật Phong và Trịnh Trung Lượng tới, nơi này ban đầu chỉ hai người họ biết.
Lý Dật Phong chạy theo sau Dư Tội nói: “Đồn trưởng, sắp không giấu được nữa rồi, anh phải ra mặt thôi, đám người của đại đội hai đang bất mãn lắm.”
Nói xong kể lại tình huống, nhất là Giải Băng đi xoáy sâu vào nghi vấn liên quan tới y. Dư Tội nhíu mày, chi tiết đó bỏ qua cũng không ảnh hưởng tới điều tra vụ án cơ mà, y còn đang không hài lòng vì tiến triển của bên đó gần như không có, còn chuyện bên này phải xem kết quả phân tích của Đổng Thiều Quân, trước khi có kết quả thì việc này chưa thể lộ ra.
Trịnh Trung Lượng chần chừ nói: “Dư Nhi, hay là thế này, tôi đặt một bàn Ngưu Đầu Yến, mời các đồng chí từ tỉnh thành tới, năm mới năm me phải xa nhà thế này, không phải dễ dàng gì.”
“A, như vậy tốt quá.” Lý Dật Phong vội đồng ý thay đồn trưởng: “Anh Trịnh, tôi tra trên di động, món này nổi tiếng phết nhỉ?”
“Đương nhiên, đừng nói Ngưu Đầu Yến, ngay cả trâu hạ thủy cũng là món ngon có một không hai ở Dực Thành, rời khỏi nơi này là không ăn được nữa đâu, cho dù mô phỏng theo không có nước ở nơi này, không có gia vị rau thơm ở nơi này, đừng hòng ngon được... Nào là tim trâu tái, gan trâu xào, lòng trâu chín vị...”
Ọe! Đột nhiên có âm thanh hết sức không hài hòa cắt ngang lời Trịnh Trung Lượng, quay đầu lại thấy Dư Tội ôm miệng chạy như ốm nghén.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT