“Anh Ngưu ơi, tới rồi, tới rồi...” Hang Tử mắt sáng lên, nhìn con trâu đầu tiên to lớn béo tốt, liếm môi thèm thuống: “Phải nghìn cân chứ không ít, riêng cái đầu đủ cho mười người ăn.”
“Nhanh tay lên, còn chưa bắt được đã nghĩ tới thịt rồi.” Ngưu Kiến Sơn vung tay cho một cái tát.
Hang Tử cười hì hì, từ sau cây đại thụ mò ra, đi tới chỗ con trâu đang gặm cỏ, con trâu giật mình ngẩng đầu nhìn, cái tên Hang Tử bộ dạng xấu xí khó coi, ấy vậy mà giống như có sức hấp dẫn nào đó, khiến con trâu không bỏ chạy mà cảnh giác nhìn có phần do dự.
“Ngoan... Ngửi thấy chưa...” Từ từ đưa tay ra, Hang Tử cười như đang dụ dỗ thiếu nữ: “Liếm đi... Thơm lắm..... Nào, ngoan, ngoan lắm, ngon hơn cả bà nương trong thôn...”
Con trâu liếm thật, như bị ma nhập vậy, liếm chưa đã còn liếm góc áo, Hang Tử nhanh tay lấy cái móc, móc vào thừng trên mũi trâu, dẫn nó đi buộc vào thân cây.
Được rồi, xong một con, Hang Tử không khác gì nhìn bà nương đã lột hết quần áo, thèm khát không thôi.
Chẳng bao lâu sau năm con trâu vượt qua triền núi đều rơi vào tay Hang Tử, hai tên trộm chân tay mau lẹ đều có phân công, mỗi sợi dây thừng đều buộc một bó cỏ tươi, con trâu cứ như thế nghển cổ đi về phía trước tựa hồ tiến thêm một bước thôi là có thể ăn được thứ cỏ ngon lành kia, thế là đi mãi đi mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT