“Nghé ò ò ò....” Một tiếng trâu rống kéo dài, vang vọng thâm sơn cùng cốc, hồi lâu không tan.
Lập tức có vô số tiếng kêu phụ họa, cùng với vầng mặt trời đỏ ối từ từ nhô lên, cùng với băng tuyết trên cây từ từ tan chảy, lâu lắm rồi mới thấy ánh mặt trời rực rỡ như thế, thoải mái tới con vật cũng không nhịn được muốn phát tiết chút tâm tình.
Thôn Giản Hà nằm giữa lũng sông, phân tán mấy chục con trâu, con lớn dẫn con nhỏ, con đực dẫn con cái, giống như cuộc sống ngàn năm không đổi trong thôn, đàn trâu đủng đỉnh bước đi, tìm kiếm chút cỏ sót lại, khung cảnh hết sức thanh bình. Nằm phía đối diện là mấy chục căn hộ hoặc là bằng đất hoặc bằng gạch thấp lè tè, hàng rào cành cây thưa thớt bao quanh chỉ để phân định giới hạn hoặc ngăn cản gà qué chạy lung tung còn người nhảy một cái là qua, cột điện xiêu vẹo, dây điện loằng ngoằng, hiếm hoi lắm mới thấy vài vật dụng của cuộc sống hiện đại.
Khi Đổng Thiều Quân thu ống nhòm lại thì thấy chỉ đạo viên Vương Tấn quay về, nhỏ giọng bàn bạc gì đó với Chu Văn Quyên đi cùng, sắc mặt Chu Văn Quyên có chút nặng nề, vì cho tới tận hôm nay vẫn không có chút tiến triển nào, vậy mà đồn trưởng Dư thề thốt hôm nay nhất định sẽ mất trâu ở thôn Giản Hà.
“Có phát hiện gì không?” Vương Tấn hỏi gấp.
“Vẫn chưa.” Đổng Thiều Quân lắc đầu xoa xoa tay liên hồi vì lạnh, ở nơi này không thể đứng yên một chỗ quá lâu, hắn quấn tròn như cục bông mà vẫn lạnh.
“Tôi cũng không thấy, đến bóng ma còn chẳng có nói gì tới trộm trâu.” Vương Tấn nhăn trán, bực mình vì đi tin vào tên đồn trưởng nhãi ranh không đáng tin cậy đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play