Đều là dân lao động, khẩu âm Thiểm Nam, rụt rè có phần sợ hãi nhìn Tề Viên Dân. Tề Viên Dân không thèm để ý tới người nữa, chú ý tới vật, trắng nõn lại có vân đỏ, là ngọc Hòa Điền tiêu chuẩn, điêu khắc thành chim lớn, miệng ngậm bông lúa, đường nét êm ái, cảm giác sống động, tay sờ nhẹ một cái liền có kết luận, ngọc không phải giả, là đồ cao cấp. Lại nhìn kỹ hơn, trên lưng chim lớn có chim nhỏ, lông vũ, móng vuốt đều tinh tế rõ ràng, tuyệt đối không phải loại dùng công nghệ hiện đại làm ra nổi.
Mẫu tử đại ngọc điểu!? ... Tim Tề Viên Dân đập cuồng loạn, thứ này mới vẻn vẹn nghe danh, truyền thuyết nói vào thời Minh ở Đại Nguyên có vị tri phủ bỏ bỏ ngàn vàng điêu khắc đôi ngọc điểu này làm cống phẩm dâng lên kinh, dọc đường bị thổ phỉ cướp mất, thất tán dân gian. Mười mấy năm trước có hiện thân ở Đại Nguyên, nhưng khi đó hắn ở Vân Thành nên không có duyên được thấy, không biết hoa rơi vào tay ai, lúc này nhìn một cái, liền bị món đồ tinh xảo tuyệt luân trong truyền thuyết làm toàn thân run rẩy.
Tục ngữ có câu cao thủ ra tay, một chiêu là biết bản lĩnh thế nào, ông chủ Tề có mấy chục năm công phu trong nghề, thứ này căn bản không cần giám định kỹ càng cũng rõ thật giả rồi. Có điều còn có một câu, nhà nghề chưa gật đầu chưa tính là đúng. Tề Viên Dân cầm món đồ chơi trong tay tới mười mấy phút, niềm vui phai dần, lắc đầu chép miệng, có vẻ vô cùng tiếc nuối.
Loại gian xảo cỡ này, lòng càng mừng rỡ, càng không để lộ ra ngoài.
“Sao thế, giả à?” Một trong số hai nam tử nhìn Tề Viên Dân, đứng ngồi không yên.
Tề Viên Dân gật đầu, khẽ buông một tiếng thở dài: “Đáng tiếc, đáng tiếc, thứ này hẳn là tên Đại ngọc điểu, đồ vật thời Minh, tiếc là do hậu nhân mô phỏng, đồ thật có lẽ đã sớm thất tán trong binh tai chiến loạn rồi ... Xem đi, thứ ngọc này có tạp chất, nhìn đế nữa đã bạc màu rồi, chúng tỏ dùng vật liệu không để ý ... Có điều cho dù là đồ mô phỏng, cùng là thứ cao cấp đấy. Hai vị muốn biết giá trị của nó, hay muốn biết xuất xứ của nó?”
Giọng điều hời hợt, bới móc mấy khiếm khuyết kỳ thực chẳng phải là khiếm khuyết, ánh mắt chẳng buồn nhìn món đồ thêm lần nào, giống như chỉ là thứ chổi cùn rế rách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play