Anh cười như không cười nhìn Tô Vãn, ánh mắt sâu thẳm: “Sao thế? Không sợ tôi chạy mất à?”
Tô Vãn bực bội trừng mắt liếc anh một cái.
Trẻ con!
Thấy Tô Vãn có chút bực mình, lúc này Lục Tây Từ mới buông tay cô ra.
Anh chợt cảm thấy trong tay trống rỗng, ánh mắt cố chấp liếc cô một cái rồi lại thu về, gắng gượng kìm nén sự thôi thúc trong cơ thể, anh bình tĩnh kéo ghế trước mặt Tô Vãn ra: “Tô đại tiểu thư… mời.”
Hơi thở có chút trêu chọc của người đàn ông rất gần cô.
Tô Vãn có chút không tự nhiên khựng lại, cuối cùng vẫn lựa chọn thuận thế ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT