“… Cũng coi như em có mắt nhìn.” Lục Tây Từ gắng giữ sự bình tĩnh nói.
Anh đột nhiên cảm thấy ở lại đây không phải quyết định khôn ngoan, thế là vội vã buông một câu “ngủ ngon” rồi quay người bỏ đi, có chút giống... chạy trốn.
Chỉ là anh quên mất vừa nãy lúc Tô Vãn làm loạn lên đã nêu ra một loạt yêu cầu sinh hoạt.
Thế nên, nửa tiếng sau.
Cánh cửa phòng ngủ chính đóng “rầm” một tiếng trước mặt anh.
Quản gia Phúc bá đứng bên cạnh, ho khẽ một tiếng rồi nói: “Cậu Lục, tôi đã chuẩn bị lại đồ dùng cá nhân ở phòng khách rồi, ngài có muốn qua đó không?”
Lục Tây Từ liếc ông một cái, ánh mắt lạnh nhạt, bước chân mang theo cơn bực bội quay về phòng khách rồi đóng sầm cửa lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT