Vườn cây ăn quả của Ngọc gia ở ngoại ô thành Bình Giang cực kỳ rộng lớn, gần như chiếm nửa ngọn núi, chủng loại cũng rất đa dạng. Hiện tại vẫn chưa đến mùa quả chín, trên núi chỉ có vài công nhân thường xuyên tuần tra, cả ngọn núi trông rất vắng vẻ.
Tuyên Tắc Linh xách váy đi dọc theo con đường nhỏ quanh co lên núi tìm kiếm.
Nửa canh giờ trước, mọi người đến thăm vườn cây ăn quả, nàng ấy tận mắt nhìn thấy Ngọc Thiên Châu một mình đi về phía này.
Nàng ấy vừa hỏi Khương tỷ tỷ, mới biết thì ra Ngọc Thiên Châu là con nuôi của Ngọc gia, trong lòng không khỏi nghi ngờ chồng chất, đặc biệt tránh mặt mọi người tìm đến đây.
Trên sườn núi, nam tử đứng đón gió, một thân cẩm bào rộng tay màu xanh, dáng người cao ráo như ngọc, mái tóc búi cao được thả xuống, dùng một cây trâm ngọc cài lại, buông xuống sau lưng, chưa đến eo.
Cách ăn mặc này khiến hắn thêm vài phần quý khí, nét mặt dường như cũng bớt đi vài phần lạnh lùng trầm ổn.
Thậm chí còn thêm vài phần dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT