Vài ngày sau.
Ban đêm trời mưa, làm cho đường xá trơn trượt khó đi.
Cung Thừa Càn khắp nơi đều tĩnh lặng, xung quanh không một tiếng động, ngay cả người canh gác ban đêm cũng không có, chỉ còn lại mấy tâm phúc canh giữ cửa cung.
Vừa qua giờ Sửu, trời còn chưa sáng, có một người trung niên ăn mặc như nội thị, bịt mặt vội vã từ trong đại điện đi ra. Tiểu thái giám Triệu Thường của Ngự Mã Giám đã đợi từ lâu, vội vàng dẫn người lén lút trong bóng tối đi ra khỏi cung bằng cửa hông.
Trên mặt Bàng Quý Phi một mảnh ửng hồng, than thở một tiếng, lười biếng nằm trên giường, từ thân thể đến tâm hồn đều được thỏa mãn.
Huyền Cơ tiên sinh nói, lần này dùng thuốc phải phối hợp thi pháp mới có hiệu quả, nữ nhân âm khí nặng, không được đến gần, sợ rằng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Các hậu phi trong cung đều bị cách ly rất xa, không được rời khỏi tẩm cung của mình nửa bước.
Bàng Quý Phi thừa lúc Hiến Tông không để ý đến mình, sai Lý Chuẩn thu xếp đường đi, truyền thư cho Trình Hiệu. Đối phương mạo hiểm mất đầu, thừa lúc hỗn loạn lẻn vào cung gặp bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT