Diệp Diệu An lăn qua lộn lại trằn trọc trên giường cả đêm, mãi đến gần sáng mới mơ màng thiếp đi, trong mơ thấy một hai đứa bé bụ bẫm, vừa chạy theo nàng vừa gọi mẫu thân.
Sáng sớm tỉnh dậy, sợ tới mức mắt sưng húp, chẳng khác nào mắt cá vàng.
Hồng Ngọc thấy Diệp Diệu An như vậy, còn chật vật hơn cả ngày thành thân hôm ấy, nhất thời kinh hãi: "Phu nhân thế này là làm sao vậy?"
Bữa sáng là canh bồ câu hầm lửa nhỏ, một chén nhỏ xíu.
Diệp Diệu An uống hai ngụm, cảm thấy trong dạ dày đầy mỡ ngây ngấy, có chút buồn nôn.
Diệp Diệu An nhớ lại lúc Trương di nương mang thai, một chút dầu mỡ cũng không đụng vào. Mỗi lần gặp bà ấy, trên tay đều cầm thứ trái cây chua chua.
Xong rồi, thật xong rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT