Thanh Lam tuy ngoài mặt nhu mì yếu đuối, nhưng tục ngữ có câu: “Lòng người không đáy, rắn muốn nuốt voi”, một khi niệm tham sinh khởi, liền khó lòng thu lại. Lúc trước Tần thị nhờ bà mối đến cửa bàn việc nạp nàng làm thiếp cho Lâm Cẩm Lâu, phụ thân nàng ban đầu còn do dự muốn cự tuyệt. Nhưng nàng đã từng trộm nhìn Lâm Cẩm Lâu sau tấm bình phong, vừa thấy đã sinh tình, nàng cảm thấy trên đời khó tìm đâu được một người tài mạo song toàn như thế, nếu được ở cạnh chàng, dẫu phải làm thiếp cả đời, nàng cũng cam tâm tình nguyện.
Khi còn ở kinh thành, Lâm Cẩm Lâu sủng ái nàng hết mực. Trong phủ trên dưới đều là kẻ tinh tường, ai nấy đều gọi nàng một tiếng “nãi nãi”, cố tình tránh nhắc đến thân phận “di nương”, khiến nàng cứ ngỡ mình chẳng khác gì chính thất. Nào ngờ khi trở lại Kim Lăng, việc đầu tiên chính là phải dập đầu kính trà với chính thất, chỗ ở cũng chỉ là gian nhà kề chính phòng là Đông Sương. Tuy ăn mặc không thiếu phần sang quý, nhưng về thế bậc, phong thái, lại chẳng thể nào sánh với chính phòng.
Khi Lâm phủ mở yến tiệc, nàng thân là thiếp thất lại chẳng được dự tiệc! Lần trước Lâm Cẩm Lâu vốn định nghỉ lại Đông Sương, thế nhưng Triệu Nguyệt Thiền gần đây tâm tính bất thường, vừa hất ly trà , lại còn làm bị thương nha hoàn trong phòng nàng. Thế mà Lâm Cẩm Lâu chẳng những không trách mắng lấy một lời, ngược lại còn trở về chính phòng nghỉ ngơi cùng Triệu thị. Trên mặt nàng tuy không nói gì, nhưng trong lòng lại hờn giận như dầu đổ vào chảo lửa, cảm thấy uất ức khó nguôi.
Mấy ngày trước, nàng sai người chuẩn bị thi xã, vốn tưởng phen này sẽ nổi bật rực rỡ, không ngờ lại bị thái thái giáng xuống một trận quở trách, nói nàng vượt phận, còn mắng rằng: “Phận sự của ngươi là hầu hạ cho tốt Đại gia cùng Đại nãi nãi.”
Lúc ấy nàng mới hiểu ra dù Triệu Nguyệt Thiền không được lòng Lâm Cẩm Lâu, dù hai người có là phu thê không hòa thuận, thì thân phận chính thất vẫn sừng sững trước mặt, người trong phủ ai nấy đều phải cúi đầu gọi một tiếng “Đại nãi nãi”, có chuyện xấu cũng phải tận sức che đậy cho bằng được. Còn nàng, dù có được sủng ái đến đâu, rốt cuộc vẫn chỉ là một thiếp thất, là kẻ dựa vào niềm vui của nam nhân mà sống yên ổn. Nếu có một ngày Lâm Cẩm Lâu chán rồi, trong phòng lại có tân sủng, thì nàng còn lại gì?
Hiện tại, ánh mắt chàng đã dần dần không còn lưu luyến nơi nàng nữa. Dù nàng đang tuổi xuân sắc, đang mang thai cốt nhục của chàng, nhưng chàng lại quay sang thích tiểu nha đầu trong phòng nàng.
Hương Lan xinh đẹp, Hương Lan thanh tao, Hương Lan còn mỹ lệ hơn nàng gấp bội…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play