Thanh Lam hoảng hốt, vội cúi đầu, miệng lí nhí: “Con biết… Biết sai rồi…”
Tần thị khẽ nhướng mày: “Ồ? Vậy ngươi nói thử xem, ngươi sai ở đâu?”
Thanh Lam nhất thời há hốc miệng. Đúng rồi… nàng, nàng sai ở chỗ nào? Rõ ràng bản thân nàng bị người ta chèn ép, chịu bao ấm ức kia mà…
Tần thị nhàn nhạt nói: “Có phải ngươi cảm thấy mình không hề có lỗi, trong lòng chỉ toàn nỗi oan khuất mà thôi?”
Thanh Lam vốn định gật đầu, nhưng vừa chạm phải ánh mắt nghiêm nghị của Tần thị, trong lòng lập tức chột dạ, vội vàng cúi đầu, ấp úng nói: “Con… không dám…”
Tần thị chậm rãi cất lời:
“Mấy ngày nay ngươi thật là oai phong. Mang thai bụng đã lớn mà vẫn một tay gánh vác chuyện thi xã, nào là mở yến tiệc, nào là ngâm thơ, nổi bật hết phần người khác. Đến cả Thiền nha đầu cũng phải lui một bước nhường mặt mũi cho ngươi. Ta nghe nói có người sau lưng bàn tán, rằng chỉ cần Lam di nương sinh được một tiểu công tử, e là địa vị sẽ sánh ngang với Đại nãi nãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT