Hủy Nhi len lén liếc mắt về phía đông phòng, nhìn mấy lượt rồi rón rén quay về phòng ngủ phía tây, khẽ giọng nói với Tào Lệ Hoàn:
“Vẫn còn đang thêu hoa, đầu cũng chưa từng ngẩng lên, trông như một đứa an phận thật thà.”
Tào Lệ Hoàn cười nhạt:
“Mới vào phủ, tất nhiên phải chăm chỉ mấy hôm đầu, ai biết sau này sẽ bày ra bộ dạng gì.”
Hủy Nhi nhíu mày:
“Chỉ là nô tỳ thấy gương mặt kia quá mức nổi bật, nhìn vậy chắc gì đã giữ mình cho vững. Không rõ thân phận ra sao? Là mua về, hay con nô tài trong phủ?”
“Nghênh Sương nói là do nô tài trong phủ sinh ra, cha nàng là tam chưởng quầy tiệm đồ cổ.”
Tào Lệ Hoàn chậm rãi uống một ngụm trà, giọng nhàn nhạt:
“Xuất thân kiểu đó, tuy không hẳn bần tiện, nhưng cũng chẳng cao sang gì, vừa khéo dễ bề sai bảo, không sợ sinh lòng trèo cao vọng tưởng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT