Thư Nhiễm lại mỉm cười nói:
“Hiểu rồi thì đừng khóc nữa. Muội không biết đâu, Đại gia còn dặn ta giữ cho muội mấy thứ tốt lắm đấy… Đợi một lát.”
Nói rồi đứng dậy đi ra ngoài, chẳng bao lâu đã quay lại với một bọc vải đỏ trong tay, ngồi xuống bên cạnh Hương Lan, mở từng lớp một, bên trong là dầu bôi tóc, phấn thơm, túi thơm. Thư Nhiễm cười nói:
“Đây đều là Đại gia đặc biệt dặn ta để lại cho muội, chẳng kém gì các tiểu thư ở trong phủ đâu, ngay cả Lam di nương cũng chưa từng được đãi ngộ thế này... Còn có cả một xấp vải quý, đại gia bảo ta cắt may một bộ xiêm y thật đẹp, làm xong sẽ đem qua cho muội.”
Tim Hương Lan như chìm hẳn xuống đáy, cúi đầu không nói một lời. Thư Nhiễm thấy nàng vẫn ủ ê không vui, nét mặt thoáng mang chút ngượng ngùng, liền thầm nghĩ: “Hỏng rồi, chẳng lẽ nha đầu này chẳng có ý gì với Đại gia thật sao?” Không dám nói nhiều thêm, nàng chỉ khẽ khép bọc đồ lại, nói:
“Muội xem tóc tai rối cả lên, mặt cũng lem hết rồi, hay là rửa ráy một chút đi. Nếu không chê, dùng tạm đồ của ta cũng được.” Vừa nói vừa bảo tiểu nha hoàn mang nước ấm vào, đem hộp trang điểm có gương đến cho Hương Lan dùng.
Hương Lan rửa mặt xong, Thư Nhiễm mở một chiếc hộp tròn tráng men tử kim vặn ra, bên trong là lớp cao màu vàng nhạt, mỉm cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT