Thanh Lam hứng khởi đầy mình, kéo Ngô mụ mụ bàn bạc tổ chức thi xã, lại sai Xuân Lăng đến chỗ Nhị tiểu thư Lâm Đông Khởi học hỏi kinh nghiệm. Đến lúc thực sự bắt tay vào, mới hay trong ngoài trăm việc, không cái nào đơn giản.
Trước hết là chuyện mời khách, Lâm Đông Khởi thân là tiểu thư xưa nay chỉ mời các thái thái tiểu thư chính phòng, còn Thanh Lam là di nương, nếu không mời các ái thiếp nhà khác thì e sau này bị xa lánh . Nhưng mời họ, lại sợ đắc tội các vị chính thất. Chỉ riêng việc lên danh sách, đã châm chước tới lui, không ngừng lo nghĩ.
Rồi đến chuyện chọn hoa quả, điểm tâm, ngân lượng bỏ ra, ra ngoài mua sắm, lại thêm đề thơ thi xã, hình thức thư họa việc lớn việc nhỏ rối như tơ vò.
Thanh Lam vốn xuất thân thường dân, chưa từng học nghi thức trong khuê môn, cũng chẳng quen lo việc xã giao tiệc tùng. Nghe Ngô mụ mụ và Xuân Lăng kẻ góp một câu, người góp một lời, nàng chỉ thấy đầu váng mắt hoa, phiền đến phát bực.
Tính tình nàng vốn nóng nảy, làm việc thì hời hợt, tuy sớm đã nản lòng nhưng vì đã mở miệng khoe khoang, nay có hối hận cũng chẳng kịp. Lúc đầu còn cố gắng gồng mình ra dáng chỉ huy, càng chỉ càng rối. Sau thì viện cớ đau đầu, mỏi eo, việc lớn nhỏ đều đẩy sang cho Ngô mụ mụ.
Thế mà miệng vẫn không yên, dặn tới dặn lui rằng mọi sự phải chu toàn, phải làm sao cho nổi bật, không được sơ suất. Ngô mụ mụ cực khổ bôn ba, mỗi việc làm xong lại bị nàng bắt bẻ đủ đường. Vậy mà đã bốn năm ngày trôi qua, mọi việc vẫn dậm chân tại chỗ.
Thanh Lam cũng chẳng giao cho Hương Lan quản chuyện gì lớn, chỉ sai nàng chạy vặt đôi ba việc. Hương Lan cũng mừng vì được nhàn thân, liền an ổn ở trong phòng may mấy món đồ lót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT