Lâm Cẩm Lâu hiếm khi ghé Đông sương vào ban ngày, Hương Lan hơi do dự, tiến lên hành lễ, khẽ nói:
“Di nương đang tản bộ ngoài vườn, không biết Đại gia có điều gì phân phó?”
Lâm Cẩm Lâu lười nhác liếc nàng một cái, cất giọng:
“Thì ra còn có người trong phòng, ta cứ tưởng nha đầu đều chết đi đâu cả. Đi rót cho gia một chén trà.”
Hương Lan nhớ mang máng trà Đại gia thường dùng đặt trong tủ bên phải. Nàng mở cửa tủ, quả nhiên thấy bình gốm xanh vẽ mai trúc đặt trên giá. Bốc một nhúm lá trà bỏ vào chung thanh hoa, tráng trà, đổ nước đầu đi, rồi mới chế nước nóng, pha xong bưng ra đặt lên bàn trước mặt Lâm Cẩm Lâu, sau đó lùi lại một bước dài, cúi đầu định lui ra.
Lâm Cẩm Lâu tựa người trên giường mỹ nhân, khẽ nhíu mày:
“Từ từ, ai cho ngươi lui?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play