Trong chính phòng Nhị phòng, miệng kim nghê lặng lẽ phun ra hương Tô Hợp dìu dịu. Bên cửa sổ, trường án đặt một bình ngọc cao cổ, cắm một nhành đồ mi đơn độc khoe sắc. Trên song cửa, được treo một chiếc lồng chim bằng gỗ tử đàn, bên trong hoàng oanh vẫy cánh, khe khẽ cất tiếng “chi chi” không dứt.
“…Nếu chẳng phải tình cờ nghe được nha đầu Hương Lan bên La Tuyết Ổ nói chuyện với Tố Cúc, e rằng cháu cũng không ngờ được Tào Lệ Hoàn lại to gan đến thế, dám âm thầm đưa tin cho Tu Hoằng. Chuyện này mà truyền ra ngoài, há chẳng trở thành trò cười cho thiên hạ.” Tống Kha đứng bên giường La Hán, cạnh bàn, hai tay dâng bức thư lên cho Nhị phòng thái thái Vương thị.
Vương thị hơn 40 tuổi, thân hình đầy đặn, dung mạo được chăm chút khéo léo. Lông mày cong cong như trăng non, mắt hạnh, môi hơi dày, khoác áo lụa chỉ bạc nhã nhặn, chân váy màu thanh thiên, tóc búi cao, cài hai cây trâm bạc, thoạt nhìn vẫn mang phong thái đoan trang. Bà sắc mặt trầm ngâm, mở thư ra xem tới lui hai ba lượt.
Tống Kha cũng không nói gì thêm, trông thấy nha đầu San Hô của Vương thị bưng đến một chén trà nóng, bèn bước tới đón lấy, phất tay ra hiệu cho nàng lui xuống. Hắn đặt chén trà lên bàn giường đất, trong tầm với của Vương thị.
Vương thị nhìn thư, sắc mặt dần dịu lại, cất giọng:
“Trong thư cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là vài lời thăm hỏi mấy ngày qua, rồi hỏi han Đình nhi về thơ phú. Cuối thư còn kèm hai bài thơ, chỉ là ta không rành vịnh thơ đối câu, cháu xem thử giúp ta, trong đó có ẩn ý gì không.”
Tống Kha liếc qua, chậm rãi đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play