Nghe audio tại: https://www.youtube.com/@songvedemaudio

1

Lửa bốc cao ngút trời, tôi bỗng nhiên nhận ra mình đã sống lại.

Sống lại đúng ngày xưởng vẽ bốc cháy.

Em gái Trình Cửu Tư bị mắc kẹt trong xưởng, tiếng khóc vang dội: “A Lệ cứu em! Em đau quá!”

Tống Lệ đỏ ngầu mắt, bất chấp tất cả định lao vào trong.

Tôi giữ chặt cánh tay anh ta, rồi đau đớn đến tê dại.

Tống Lệ siết mạnh tay phải tôi, tôi có thể nghe rõ tiếng xương mình gãy răng rắc.

Anh ta rít từng chữ, đẫm máu: “Trình Thập Nghi, nếu Cửu Tư có mệnh hệ gì, tao muốn mày chôn cùng!”

Anh ta nói được làm được, nỗi đau mà Trình Cửu Tư từng chịu, anh ta trả lại tôi gấp trăm nghìn lần.

Trình Cửu Tư chết trong biển lửa, Tống Lệ bắt tôi chết trong cái nóng khủng khiếp của tam phục thiên (ngày nóng nhất hè).

Anh ta ra lệnh nhốt tôi trong phòng xông hơi, để tôi bị hấp sống cho đến chết.

Cảm giác ngạt thở lan khắp cơ thể.

Tôi theo bản năng buông tay, nhìn Tống Lệ lao thẳng vào biển lửa không quay đầu lại.

Ngọn lửa nuốt chửng thân ảnh anh ta, khói đen cuồn cuộn khiến nước mắt tôi tuôn không ngừng.

Kiếp trước, dù anh ta bẻ gãy tay tôi, tôi vẫn liều mạng cản anh ta.

Kết quả là Trình Cửu Tư vẫn chết.

Lúc được khiêng ra, cô ta đã cháy đến mức không nhận ra nổi khuôn mặt.

Tôi từng cảm thấy may mắn, may mà đã cản Tống Lệ, nếu không anh ta cũng thành than đen rồi.

“Đều tại mày! Nếu không phải mày cản tao, Cửu Tư sẽ không chết cháy!”

Tống Lệ như hóa điên, anh ta biết rõ tôi mơ ước trở thành họa sĩ nổi tiếng.

Vậy mà vẫn tự tay cắt đứt kinh mạch tay tôi, khiến tôi không thể cầm bút vẽ.

Anh ta túm tóc tôi đập mạnh vào tường lạnh, ép tôi trả mạng cho Cửu Tư hết lần này đến lần khác.

Tôi chưa từng thấy Tống Lệ như thế, tôi quỳ xuống van xin anh ta tha thứ.

Nhưng anh ta không chịu, chẳng bao lâu tôi trở thành đối tượng bắt nạt của cả trường.

Ai cũng chỉ trích tôi giết Trình Cửu Tư.

Cuộc sống, học hành của tôi đều bị phá hủy, Tống Lệ thậm chí còn dùng quyền lực khiến tôi bị đuổi khỏi trường thi đại học.

Sau đó anh ta cưới tôi bằng mọi thủ đoạn, bắt đầu công khai hành hạ tôi.

Anh ta thiết kế riêng một phòng xông hơi, mỗi đêm nhốt tôi vào đó.

Tôi khóc lóc xin một ngụm nước, anh ta lạnh lùng nói:

“Trình Thập Nghi, mày có biết lúc Cửu Tư chết cháy đau đớn và tuyệt vọng thế nào không! Những gì mày chịu giờ đây là đang trả giá cho mạng người mày nợ! Mày không xứng có hạnh phúc, cả đời này mày phải sống trong đau khổ! Đừng mơ thoát khỏi, mãi mãi cũng đừng hòng!”

Và rồi tôi chết.

Chết vì bị hấp sống, chết vì khát.

Mọi chuyện trong quá khứ hiện về như cuộn phim tua lại, tôi hối hận không biết bao nhiêu lần.

Sống lại một đời, tôi dứt khoát chọn buông tay.

Ít nhất giữ được tay mình, tôi vẫn còn cơ hội theo đuổi giấc mơ.

Y tá khiêng hai thân người cháy đen lên xe, tôi là người nhà của Trình Cửu Tư nên đi theo.

Đời này, tôi muốn xem thử, Tống Lệ – kẻ vì Trình Cửu Tư mà lao vào lửa – sau khi tỉnh dậy sẽ phản ứng thế nào, dù sao anh ta cũng là thái tử gia kiêu ngạo nhất giới quý tộc thủ đô.

Tống Lệ dùng thân che chở cho Trình Cửu Tư, bản thân thì bị bỏng nặng.

Cha mẹ Tống Lệ đến nơi, bác sĩ vừa hay đưa giấy phẫu thuật cần người nhà ký tên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play