Toraki nhíu mày nói: "Vậy nên cậu rút lui? Vì không bằng Kise, vì sợ tài năng của cậu ta, sợ bị cậu ta vượt mặt, đánh bại, nên cậu giả vờ như không thích bóng rổ, hạ thấp bóng rổ, rồi thuận theo ý Akashi, rút khỏi câu lạc bộ bóng rổ..."

Haizaki bị nói trúng nỗi đau, siết chặt nắm tay.

Trong bóng tối, Kuroko lo lắng không biết Toraki có bị Haizaki đang nổi giận đánh một trận hay không.

"Haizz... Thế nên mới nói, cậu bây giờ nóng tính như vậy, sao lúc đó lại không nổi giận mà đánh cho cậu ta một trận? Cùng lắm thì bị đánh lại một trận, đúng không?"

Haizaki khựng lại.

Toraki đặt giày qua một bên, hai tay nắm lấy nắm tay cậu, mỉm cười: "Dù biết Shougo-san không phải người tốt, thậm chí hơi tệ nữa, nhưng cũng hết cách rồi, trong lòng tôi, Shougo-san là người rất đáng yêu."

Đáng yêu?? Lần đầu tiên có người nói như vậy về cậu.

Haizaki: "Chậc, cậu tưởng nói vài câu dễ nghe là tôi quên ngay cậu vừa nói gì hả?!"

Toraki: "Nếu sau này Shougo-san không định theo bóng rổ chuyên nghiệp, thì thỉnh thoảng chơi bóng thư giãn, rèn luyện sức khỏe cũng rất tuyệt mà. Dù sao lúc chơi bóng trông Shougo-san rất ngầu~"

"Còn nữa, tôi thật sự muốn than phiền một chút — cậu này, đội trưởng Akashi với cả đám người trong câu lạc bộ bóng rổ, mấy người đều bị 'hội chứng tuổi dậy thì' nặng hết rồi phải không? Không ai nói mấy câu kiểu 'đối thủ của ta chỉ có chính ta', 'ta là độc tôn' gì đó đâu, nghĩ lại mà thấy xấu hổ chết đi được!"

Haizaki: "……"

Lúc đầu không cảm thấy gì, nhưng bị Toraki nói ra thì đột nhiên cũng thấy xấu hổ thật.

Kuroko trong bóng tối: "……" Sao mình cũng thấy xấu hổ lạ vậy?

Cuối cùng, Toraki kéo Haizaki đi.

"Trễ rồi, về nhà thôi!"

"Ừ."

"Phì."

"Cười gì đó?" Haizaki thấy khó hiểu.

Toraki: "Bỗng dưng muốn hôn cậu thôi."

Haizaki hoảng hốt: "Nhưng bây giờ đang ở ngoài đường đó!"

Toraki: "Vậy cậu hôn tôi đi."

"……"

Giọng hai người dần xa, Kuroko từ trong bóng tối bước ra, trên mặt lộ ra vẻ ngộ ra điều gì đó.

Thì ra Haizaki-kun và Toraki-kun đã ở bên nhau rồi à...

Đêm trước Valentine, Toraki và Haizaki vẫn như thường lệ trò chuyện. Rõ ràng toàn là mấy chuyện rất đời thường, nhưng lại có thể nói mãi không chán.

"Toraki, tôi quay lại câu lạc bộ bóng rổ rồi."

Toraki kinh ngạc, gửi một loạt dấu hỏi: "???"

Haizaki: "Cho dù không thắng nổi Akashi bọn họ, tôi cũng phải chọc tức cho họ tức chết mới thôi!"

Toraki: "……" Ừ cậu giỏi lắm nhé.

"……Với lại tôi không muốn làm kẻ nhát gan."

Toraki bật cười. Đúng là kiểu sĩ diện của mấy ông mắc bệnh gia trưởng, khó ưa thật.

Haizaki không muốn nói tiếp chủ đề này, bèn đổi hướng: "Toraki, mai cúp học không?"

Ngày mai là thứ Bảy, chỉ học nửa buổi, trốn cũng không sao.

"Nếu học lực sa sút thì sao…" Toraki lấp lửng.

Haizaki: "Tôi dạy cậu học."

Haizaki là kiểu thiên tài học cái gì là hiểu cái đó, còn Toraki thì bình thường hơn, phải ghi chép, chăm nghe giảng mới theo kịp tiến độ.

Đã có gia sư miễn phí thì tội gì không dùng.

Vậy là Toraki đồng ý ngay. Sau đó gọi điện xin nghỉ liền, may mà cậu luôn là hình mẫu học sinh ngoan ngoãn chăm chỉ trong mắt thầy cô, chắc chắn không ai ngờ cậu lại xin nghỉ đi hẹn hò.

Yêu một lúc thì sướng một lúc, yêu hoài thì sướng hoài!

Ngày Valentine, Toraki và Haizaki cùng trốn học. Ngoài hai người họ ra, chẳng ai hay biết.

Vừa gặp nhau, Haizaki liền nắm tay cậu. Toraki giơ tay hai người đang nắm lên, ra hiệu cho Haizaki nhìn.

Haizaki: "Làm gì?"

Toraki: "Chúng ta bây giờ tính là đang yêu nhau rồi đúng không?"

Haizaki không trả lời trực tiếp: "……Tùy cậu nghĩ sao cũng được."

Toraki vừa tức vừa buồn cười: "Sao lại tùy tôi nghĩ gì?! Vậy nếu tôi nói tôi xem cậu như con trai tôi, cậu cũng đồng ý hả?"

Haizaki trợn mắt: "Cậu dám?!"

Toraki cũng trừng mắt nhìn lại cậu, bộ dạng tức giận khiến Haizaki lập tức xẹp giận, mặt đỏ bừng lên, lúng túng nói: "Thì đang hẹn hò rồi, được chưa!"

Tuy câu trả lời vẫn có chút kiểu đàn ông khô khan, nhưng Muku đã thấy hài lòng rồi, vui vẻ nói: "Tôi muốn uống trà sữa."

Haizaki đi mua, tiện mua cho mình một ly.

"Cậu uống vị gì đấy?" Toraki nhìn chằm chằm vào ly của cậu.

"Giống cậu."

"Cho tôi nếm một ngụm." Nói xong, Toraki chưa để Haizaki phản ứng đã uống một ngụm to: "Ngon ghê!"

Haizaki nhìn ly trà bị hụt một phần tư, lại nhìn Toraki: "……Tôi mua cho cậu thêm một ly nhé?"

"Không cần, tôi chỉ nếm thử thôi." Toraki cúi đầu uống ly của mình, có hơi chột dạ.

Haizaki nhìn ly trà của mình mấy giây, sau đó tai đỏ bừng, kề miệng lên ống hút uống.

Lén nhìn môi Toraki hồng hồng, thấy cậu không nhìn mình, hắn vô thức đưa lưỡi liếm nhẹ đầu ống hút.

Rồi Haizaki đột ngột tỉnh ra: "……"

Khoan đã! Sao mình lại làm ra chuyện biến thái vậy chứ!!

"Phía trước có rạp chiếu phim, đi xem phim không?"

"Hả? Ừ, được thôi!" Haizaki giật mình, ngẩng đầu lên.

Toraki: "Trời ơi, tập trung chút đi, không tôi đi lạc cậu cũng chẳng biết."

Haizaki giơ tay đang nắm tay cậu: "Nắm thế này thì không lạc được."

Toraki cười rạng rỡ: "Miệng ngọt ghê."

Haizaki nhìn đôi môi cậu, thì thầm: "Không ngọt bằng cậu."

"Hả? Cậu nói gì?" Toraki không nghe rõ.

Haizaki: "Khụ khụ không có gì, à mà cậu muốn xem phim gì?" ( truyện trên app T•Y•T )

Toraki xem lịch chiếu: "Xem phim mới đây nhất, điểm cao chút là được."

Mới đây nhất, điểm cao nhất là phim kinh dị, nhưng hai người không cần nghĩ cũng bỏ qua.

Toraki rất chê: "Phim kinh dị à, lần đầu hẹn hò mà coi phim này thì xui lắm."

Một cặp đôi khác vốn định xem phim kinh dị vô tình nghe được, cho dù có mê tín hay không thì cũng đổi sang phim khác ngay.

Haizaki hơi sợ ma, nhưng sao cậu dám nói với Toraki mình sợ ma? Thấy Toraki không chọn cái đó, thở phào không dám lên tiếng.

Cuối cùng họ chọn một bộ phim tình cảm hài, tuy điểm không cao nhưng gần nhất, nội dung lãng mạn, dù có tệ cũng không đến nỗi. Dù sao họ đi xem phim, cũng đâu phải chỉ để xem phim.

Mua bắp rang, Haizaki còn định mua coca, nhưng có Toraki ở đó, hắn chẳng uống được, bị mắng mấy câu, đành ngoan ngoãn uống trà sữa.

Haizaki hơi khó chịu: "Vậy là cậu lộ rõ bản chất rồi chứ gì, mới đầu thì dịu dàng hết mực, vừa xác nhận quan hệ yêu đương cái là bắt đầu hung dữ với tôi!"

Toraki rất nghiêm túc: "Chỉ là tuyệt đối không được uống coca thôi!"

Hệ thống đã phán Haizaki sau này không có con, trong anime lại đào hoa vậy, lớn lên chắc chắn bạn gái không ít, vậy mà vẫn không có con, chắc chắn là do uống coca nhiều quá rồi.

Coca vô tội: "???"

Toraki bỗng nghĩ ra điều gì, cười gian: "À, thế này đi, nếu Shougo-san muốn uống coca, thì phải hôn tôi~ thế nào?"

Haizaki: "——!!"

 "Cậu rõ ràng là cố ý muốn tôi hôn cậu!"

Toraki: "Ể, chẳng lẽ Shougo-san không muốn hôn tôi à? Nhưng mà tôi thì ngày nào cũng muốn hôn Shougo-san đó~"

Nói xong, Toraki nhìn tai Haizaki, quả nhiên đã đỏ ửng. Trong lòng cậu cười thầm, đúng là rất thích nhìn Shougo-san mắc cỡ, dễ đỏ mặt thế này, đáng yêu quá đi mất!

Haizaki bịt miệng cậu lại: "Cậu đừng nói nữa!"

Rõ ràng đã hôn rồi, chỉ nói vài câu thôi, tại sao mình lại ngại nữa chứ?!!

Đôi môi mềm mại của cậu đặt trong lòng bàn tay, Haizaki nuốt nước bọt, vội vàng rút tay lại, siết nắm đấm cảm nhận nhiệt độ còn vương.

"Vào thôi, sắp chiếu rồi."

Phim chiếu lúc 10h, hết tầm 12h, gần 1h thì họ có thể đi ăn trưa luôn.

Xem xong phim rất vui. Nội dung là câu chuyện thanh xuân học đường rất bình thường, biên kịch đúng là nhân tài, ngoài những hiểu lầm của nam nữ chính, nam phụ nữ phụ thì rối rắm, nữ chính còn lằng nhằng với nam phụ, trong phim thanh xuân mà còn có cả mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, và điều bất ngờ nhất là… Cuối phim nam nữ chính xuyên không?! Có vẻ đạo diễn định làm phần hai, để lại cái kết mở. Vậy phần hai là chuyện tình của họ ở thời cổ đại???

Toraki xem mà phục sát đất, vừa cùng Haizaki vừa cười vừa chê, sau đó không quên lên trang đánh giá tặng biên kịch một cái "khen ngợi".

Giới điện ảnh đúng là đang thiếu nhân tài như này.

Haizaki thán phục: "……" Màn này cũng quá lố rồi.

Haizaki hoàn toàn không xem phim, nội dung phim cậu không biết gì cả. Bởi vì từ đầu đến cuối chỉ nhìn Toraki thôi.

Rõ ràng cũng mắt mũi miệng như bao người, trước kia cũng không thấy Toraki có gì đặc biệt, sao tự nhiên lại không nhìn đủ? Mà còn như bị mê hoặc, chỗ nào cũng thấy đáng yêu.

Nhìn mãi, Haizaki đột nhiên thốt lên: "Tôi muốn uống coca."

Toraki: "?"

Haizaki có vẻ chỉ lỡ miệng, Toraki ngẩn ra một lúc, não lập tức rời khỏi dòng phim, từ chối ngay: "Không được!"

Từ chối xong chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn tai Haizaki, quả nhiên lại đỏ rồi.

Toraki quay mặt đi, cố nhịn cười, tránh chọc cậu nổi điên.

"Đi theo tôi." Nhìn quanh, Toraki kéo cậu vào nhà vệ sinh. Vì phim đã chiếu xong được một lúc nên nhà vệ sinh vắng, hai người vào chung một buồng.

"May là cô lao công dọn sạch sẽ." Toraki cười, tay ôm cổ Haizaki, cúi mắt xuống: "Giờ thì, cậu có thể hôn tôi rồi đấy."

Haizaki Shougo: "……"

Quá, quá kích thích rồi……

Haizaki: "Thế này… Không ổn lắm đâu……"

Toraki: "Hửm?"

Haizaki lao tới hôn cậu.

Nhịn nữa thì không phải đàn ông!

Với người chẳng có kỹ thuật gì như cậu thì gọi là hôn, thật ra là cắn bậy cắn bạ. May mà Haizaki vốn dĩ còn là thiếu niên, mang theo sự bồng bột đặc trưng của tuổi trẻ, nên Toraki cũng cảm thấy khá dễ chịu.

Không được, phải để Shougo luyện thêm! Lúc đầu óc mơ màng, Toraki đã nghĩ như vậy.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play