Nơi này, không một ngọn cỏ, linh khí hoàn toàn biến mất. Thi cốt trong hầm không hề mục nát, hài cốt gãy vụn chất thành một lớp dày đặc, khiến người ta da đầu tê dại...
Tịch Nguyệt Luân thấy cảnh này, chỉ cảm thấy đầu óc oanh một tiếng nổ tung. Cả người nó như dính phải thứ gì đó đầy huyết tinh, khó chịu đến cực điểm. Nơi này dơ bẩn khiến Tịch Nguyệt Luân ghê tởm đến muốn chết. Nó nhìn về phía Liêu Trường Thanh đang chết ngất, ánh sáng trên mâm tròn liền lóe lên liên tục.
Tịch Nguyệt Luân lúc này cũng cực kỳ suy yếu, nó phát ra bạch quang lao về phía Liêu Trường Thanh, nhưng vừa mới bay ra, thân mình đã bị Tô Hàn Cẩm vươn hai ngón tay kẹp lấy, nhất thời không thể động đậy.
"Buông ta ra!"
Tô Hàn Cẩm khựng lại một chút, rồi buông lỏng tay.
Liêu Trường Thanh vốn là người, từ người nhập ma, nên Tịch Nguyệt Luân gây ra thương tổn cho hắn yếu đi nhiều. Hơn nữa lúc này nó vốn đã cực kỳ suy yếu, lại không có chủ nhân bên cạnh bổ sung. Tô Hàn Cẩm cũng không tính là người thuần thiện, nên nó khôi phục cực kỳ chậm chạp. Lúc trước quang mang của nó còn khiến lưng Liêu Trường Thanh bị thương, giờ công kích vài lần, ngay cả vảy của Liêu Trường Thanh cũng không phá nổi. Bởi vậy, nó quay đầu hầm hừ nói, "Lại đây, một kiếm làm thịt hắn!"
Tô Hàn Cẩm tay cầm Vấn tâm kiếm chậm rãi tiến lên, dừng lại ở ngay phía trên đầu hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play