Hư Phong ngẩng đầu, nhìn Tô Hàn Cẩm rồi bình tĩnh nói: "Ừ, ngươi cũng sẽ không gạt ta."
"Vậy các ngươi có thể không đi hành hương không, hoặc là đổi đường khác?" Nếu đã tin tưởng, vậy khẳng định là phải tìm biện pháp giải quyết, Tô Hàn Cẩm lập tức hỏi. Kết quả nàng thấy Hư Phong lắc đầu, "Hành hương chi lộ không thể sửa đổi."
Thấy Tô Hàn Cẩm khẽ cau mày, Hư Phong lại bổ sung: "Cũng không sửa đổi được."
Tuy rằng phần lớn thời gian, việc Phù Vân đảo nguyện ý bay về đâu đều do trưởng lão hội quyết định, nhưng vào một số thời điểm nhất định, Phù Vân đảo sẽ bay theo quỹ đạo cố định. Mà quỹ đạo này chính là hành hương chi lộ của Phù Vân đảo, mỗi khi đi hết một lần hành hương chi lộ, cây sinh mệnh của Phù Vân đảo sẽ tỏa ra sinh cơ, linh khí trên cả hòn đảo cũng sẽ càng thêm nồng đậm.
Đây là con đường mà Hư Không thú tộc đời đời phải đi, bọn họ không muốn cũng không thể thay đổi. Sách cổ có ghi chép, trên con đường hành hương, tại điểm cao nhất sẽ xuất hiện một đại kiếp nạn. Nếu thuận lợi vượt qua, cây sinh mệnh sẽ vĩnh viễn không khô héo, muôn đời trường tồn. Chỉ là Hư Phong không ngờ rằng, kiếp nạn kia lại đến vào lúc này, ngay khi hắn vừa trở thành Thánh tử.
Nghe được đáp án này, Tô Hàn Cẩm cũng không quá ngạc nhiên. Việc thiết kế ra một lộ tuyến như vậy, đơn giản là vì Kim Chung Lương trải sẵn một con đường thành thần. Nếu có thể dễ dàng tránh né thì mới là chuyện không thể nào!
"Kết giới phòng hộ của cây sinh mệnh cực kỳ lợi hại, đối phương càng tấn công thì phòng ngự càng mạnh. Nếu thực sự là Vực Ngoại Thiên Ma, chúng không thể nào công phá được kết giới của cây sinh mệnh đâu," Hư Phong thấy Tô Hàn Cẩm lo lắng sốt ruột thì không khỏi an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT