"Kiếm pháp của nàng sắc bén, sát phạt quyết đoán, ngươi đừng gảy mấy khúc nỉ non ủy mị, làm mất hứng!" Huyết Nhiễm lạnh lùng nói.
"Ta đâu chỉ biết mấy khúc phong hoa tuyết nguyệt đó!" Ngũ Ngụy Bỉnh ha hả cười, cổ tay run lên, một tay khác ấn vào dây đàn, liền phát ra tiếng đàn cực kỳ cao vút. Theo động tác của hắn, có một chút run rẩy truyền tới tay Huyết Nhiễm qua roi, khiến cô khẽ cau mày.
Cũng vào lúc này, Ngũ Ngụy Bỉnh quay đầu liếc nhìn nàng một cái, con ngươi tựa như phiếm đào hoa, "Những cái đó triền miên tiểu khúc nhi, chỉ đàn cho ngươi nghe!" Huyết nhiễm mặt vô biểu tình, đôi mắt không chớp mắt mà nhìn Tô Hàn Cẩm trên đài, Ngũ Ngụy Bỉnh tức khắc phiết miệng nói thầm, "Thật là không thú vị."
Đan sinh con bên cạnh liền nói tiếp, "Lời này của ngươi, toàn bộ nữ đệ tử Thiên Huyền Kiếm Môn đều đã nghe qua, đến cả lão phu còn nghe không ít lần, lỗ tai sắp mọc kén rồi!"
Ngũ Ngụy Bỉnh bị vạch trần cũng không hề hổ thẹn, đôi mắt cong lên, bĩ cười nói: "Ta nói đều là lời thật lòng đấy." Tiếng nói vừa dứt, tiếng đàn liền vang lên, giống như thiên quân vạn mã, ở trên thảo nguyên lao nhanh, hợp với kiếm của Tô Hàn Cẩm trên đài, càng thêm sắc bén khí phách!
Nhất kiếm phá Trời Cao, một khúc đoạn hồng trần. Hắn bừa bãi tiêu sái, không nhập cuộc, tự nhiên sẽ không vì người trong cuộc mà mệt mỏi.
Lúc này, người khác sôi nổi trừng lớn mắt, như thế nào cũng không nghĩ tới, đắm chìm trong kinh thiên kiếm ý, người lĩnh ngộ đầu tiên không phải đệ tử Thiên Huyền Kiếm Môn, thế nhưng lại là Ngũ Ngụy Bỉnh, kẻ ngày thường cà lơ phất phơ, trừ ngủ ra thì chỉ đàn tiểu khúc nhi, xướng tình ca, đùa giỡn nữ đệ tử. Đan sinh con bên cạnh ha hả cười, "Hắn tâm vô tạp niệm, tự nhiên đi nhanh hơn người khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT