Ninh Xu nhướng mày.
Hóa ra, ngày đó nàng bị người đuổi bắt, chủ mưu không phải thúc thúc ở tận Giang Nam xa xôi, mà là gã sai vặt ngoại viện Lương Khang đã từng bị Đoạn Hiển trừng trị. Hắn là bà con xa của Lương di nương.
Lương Khang nghiện cờ bạc, vốn định bắt cóc Tạ Tri Hạnh, nhưng gần đây Tạ Tri Hạnh không ra khỏi cửa, Lương Khang nghe ngóng được Ninh Xu là ân nhân của Tạ Tri Hạnh, nên hắn quyết định bắt cóc Ninh Xu. Hắn nghĩ rằng, Hầu phủ vì báo đáp ân tình, chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, thế là có thể tống cho Hầu phủ một khoản tiền lớn.
Sự tình đã điều tra ra manh mối, Hầu gia giận dữ, lập tức ra lệnh dọn dẹp đám lưu manh lêu lổng ăn chơi trác táng trong kinh thành. Quan binh đóng cửa mấy sòng bạc, mà phía sau những sòng bạc này vốn có quan viên khác chống lưng, nay cũng như chim cút rụt cổ, chỉ sợ bị liên lụy.
Lương thị cũng bị vạ lây.
Lương Khang tuy bị nàng đuổi ra khỏi Hầu phủ, nhưng nàng vẫn lén lút tiếp tế cho hắn vài lần. Tạ Dữ sau khi kiểm tra sổ sách của Hầu phủ, quyết định trước khi Hầu phủ có nữ chủ nhân chính thức, sẽ mời người khác đến quản lý việc nội trợ.
Lương thị đã nắm giữ việc chi tiêu của Hầu phủ năm sáu năm nay, sao có thể cam tâm giao quyền cho người khác?
Nàng vừa than thở vừa khóc lóc: “Ngày đó, sau khi cô nói với ta chuyện hắn khinh nhục gã sai vặt khác, ta đã đuổi hắn ra khỏi phủ rồi, chuyện này thật không phải lỗi của ta mà.”
Ninh Xu im lặng một lát rồi mới nói: “Ngươi đuổi Lương Khang ra khỏi phủ, nhưng vẫn cho hắn tiền, dây dưa không rõ ràng như vậy, ngươi có nghĩ tới không, Lương Khang cờ bạc trắng tay, tiền thuê người từ đâu ra?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT