Tống Chiêu Đệ cẩn thận suy nghĩ một chút: “Ngậy mà không béo sao? Thịt Đông Pha à? Anh còn kén ăn hơn so với con trai của mình đấy.”
"Không làm được đúng không?" Chung Kiến Quốc có tâm trạng xem kịch vui mà nói, “Tôi còn cho là cái gì em cũng biết làm chứ?”
Tống Chiêu Đệ cảm thấy buồn cười bội phần: “Nhìn em ăn mệt mà anh lại có thể cao hứng như thế sao? Tuy nhiên, lần này em lại đành phải để cho anh thất vọng rồi.”
"Em biết làm sao? !" Chung Kiến Quốc trợn mắt nói.
Tống Chiêu Đệ gật đầu: “Khiến em tò mò chính là, trước kia đến cơm trắng mà anh cũng ăn không đủ no, lúc lên đại học, chắc hẳn nhà ăn trường học cũng không thể có món thịt Đông Pha này, bộ đội các anh lại càng không có khả năng làm thịt Đông Pha cho các anh, vậy anh ăn được món này ở đâu thế?”
"Hai năm trước, đoàn binh lính của chúng tôi đã đánh thắng quân của lão Tưởng, cấp trên muốn khen thưởng cho chúng tôi, nên đặc biệt sai ban hậu cần làm cho chúng tôi ăn qua một lần." Chung Kiến Quốc nói, “Nơi này không có người ngoài, tôi cũng không sợ làm trò cười cho em, đời này của tôi cũng chỉ được ăn qua một lần đó mà thôi.”
Tống Chiêu Đệ: "Em đọc được món này ở trên sách." Nhưng thật ra là xem ở chương trình ẩm thực, “ Làm thịt Đông Pha cũng không phức tạp lắm, nhưng cần phải có hai loại gia vị mà nhà chúng ta không có, đường trắng và rượu vàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT