Trình Du Cẩn im lặng một lúc mới uyển chuyển gợi ý: “Nhị muội, hằng ngày Hầu gia còn phải lên triều, tới quân doanh luyện binh, vốn đã mệt rồi, nếu buổi tối còn đi ngủ muộn, cứ thế mãi e rằng không tốt cho sức khỏe. Sau này, hay là muội bảo Hầu gia đi ngủ sớm đi, đừng chờ muội nữa.”
Trình Du Mặc nghe vậy lập tức nhíu mày, cảnh giác nhìn Trình Du Cẩn, dè chừng hỏi: “Đại tỷ tỷ nói vậy là có ý gì?”
Thôi, Trình Du Cẩn chẳng nói nữa. Chẳng mấy khi hôm nay nàng mới có lòng tốt, nếu Trình Du Mặc không biết ơn thì nàng cũng chẳng buồn nói nữa. Biện pháp của Trình Du Cẩn rất nhẹ nhàng và khéo léo. Nếu hằng ngày, Hoắc Trường Uyên không chờ Trình Du Mặc mà đi nghỉ đúng giờ thì Hoắc Tiết thị hay chuyện, lòng ham chiếm hữu của bà ta sẽ được thỏa mãn, bà ta sẽ không còn làm khó Trình Du Mặc nhiều nữa. Hơn nữa, phu thê mới cưới không thể ngủ riêng. Trình Du Mặc đi về thì Hoắc Trường Uyên đã ngủ, nàng ta đi ra đi vào, rửa mặt tẩy trang, kiểu gì cũng sẽ đánh thức Hoắc Trường Uyên. Thường xuyên như vậy, Hoắc Tiết thị sẽ xót con, cho Trình Du Mặc về nghỉ sớm.
Tiếc là Trình Du Mặc không hiểu ý, còn cho rằng Trình Du Cẩn phá hoại tình cảm của phu thê bọn họ. Trình Du Cẩn nghĩ thầm, Trình Du Mặc thích làm gì thì làm, nàng không nói nữa.
Hai người lại chìm vào im lặng, may mà bọn họ đã nhanh chóng tới được hương phòng*, nha hoàn đứng ngoài cửa trông thấy bèn vội vàng tươi cười đi vào trong bẩm: “Lão phu nhân, đại cô nương và nhị cô nãi nãi tới ạ.”
*Hương phòng là cách gọi cổ xưa để gọi phòng phụ nữ ở.
Trình Du Cẩn quay lại với vẻ dịu dàng, phóng khoáng của mình, nở nụ cười đầy hiền thục, mở cửa đi vào: “Tổ mẫu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play