Trình Du Cẩn để ý tới ánh mắt của Trình Du Mặc, nàng hờ hững nhìn sang, đại khái đoán ra được Trình Du Mặc đang nghĩ gì.
Hiện tại, xung quanh đang không có ai, Trình Du Cẩn cũng không thể cứ im lặng mãi không nói gì nên mới khách sáo hỏi: “Dạo này nhị muội muội có ổn không?”
Trình Du Mặc thở dài, muốn nói lại thôi: “Thì vẫn vậy, bất kể ổn hay không ổn thì kiểu gì cũng phải sống qua ngày.”
Trình Du Cẩn quan sát sắc mặt của Trình Du Mặc, thở dài hỏi: “Hoắc phu nhân đối xử với muội thế nào?”
Câu này hỏi trúng ngay nỗi đau của Trình Du Mặc, nàng ta im lặng một lúc lâu mới khe khẽ trả lời: “Bà bà… Đặt ra yêu cầu rất cao với ta. Bà bà nói, Hoắc gia là gia đình có gia giáo đàng hoàng, không thể dung túng cho vãn bối như những gia đình khác nên nhi tức phải đứng hầu sau lưng bà bà. Hằng ngày, bà bà thức dậy từ giờ Mão, ta phải dậy sớm hơn bà bà, đứng chờ bà bà ở ngoài phòng, bà bà vừa dậy là phải vào hầu hạ ngay, nếu như bà bà dậy rồi mà ta vẫn chưa tới… Bà bà sẽ giận, phạt ta chép Nữ Giới hoặc cấm túc ta. Buổi sáng, bà bà phải gặp quản gia, ta hầu hạ bà bà ăn sáng xong phải đi theo bà bà, nghe bà bà dạy bảo ma ma coi sóc các việc trong nhà. Các ma ma luôn tới bẩm lại mọi chuyện vào một giờ cố định nên ta là thiếu phu nhân cũng không tiện tới muộn. Buổi sáng, ta không có thời gian để ăn cơm nên phải ăn trong phòng mình từ khi trời còn chưa sáng nhưng lúc đó thực sự không hề thấy ngon miệng…”
Dường như chẳng dễ gì Trình Du Mặc mời tìm được người để dốc bầu tâm sự, nàng ta không đợi Trình Du Cẩn đáp tiếng nào, tiếp tục kể tiếp: “Ta phải ôm bụng đói đứng hầu sau lưng bà bà tới trưa. Tới giờ ăn trưa, bà bà không cho ta ngồi xuống, bắt ta phải hầu bà bà và Hầu gia đều đã ăn xong rồi mới cho ta ngồi xuống ăn cơm. Đồ ăn đã được để phần từ trước, được đặt trên bếp lò để giữ nhiệt. Chỉ có mình giờ cơm trưa là ta được nghỉ ngơi nửa canh giờ. Nếu may mắn, bà bà ngủ lâu thêm một chút thì ta cũng được nghỉ ngơi lâu thêm một chút. Đợi bà bà ngủ trưa dậy, ta lại phải đứng hầu bà bà.”
“Mãi cho đến tối, sau khi mọi người đều đã ăn tối xong, bà bà phải đi ngủ thì mới cho ta về phòng nhưng về phòng rồi, ta cũng không làm được gì cả, bởi vì hôm sau phải thức dậy trước giờ Mão nên về phòng là đi rửa mặt ngay, vội vội vàng vàng, xong xuôi đi ngủ thì cũng đã khuya rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT