Trình Du Cẩn không thể đoán ra được tâm tư của vị ở trên cao này thế là dứt khoát không tiếp tục suy đoán nữa. Trình Du Cẩn phát hiện khả năng giữ bình tĩnh của Trình Nguyên Cảnh vô cùng lợi hại, cho dù núi Thái Sơn đổ sập xuống ngay trước mắt thì hắn vẫn có thể bất động. Dù cho có chuyện gì nàng cũng không thể nhìn ra suy nghĩ thật sự của hắn nếu như chỉ dựa vào biểu cảm trên khuôn mặt. Nhưng mà không biết sẽ không sợ, đằng nào Trình Du Cẩn cũng chẳng đoán ra được cái gì, thôi thì cứ dứt khoát có gì nói nấy, cực kỳ thản nhiên: “Cửu thúc, người nghĩ chiếc hà bao này đáng giá không?” 
Trình Nguyên Cảnh gật đầu: “Ừm”
Trình Du Cẩn chớp chớp mắt, nhìn Trình Nguyên Cảnh: “Vậy thì tiểu nữ có thể nhờ người một chuyện được không?”
Trình Nguyên Cảnh thầm nghĩ, quả nhiên, nàng chỉ đợi đến bây giờ,  hết tặng đồ ăn rồi lại đến tặng hà bao, từng đó là đã đủ để biết được tất cả âm mưu của nàng. 
Trình Du Cẩn thẳng thắn cầu xin hắn nhưng Trình Nguyên Cảnh lại hoàn toàn không quan tâm, hắn chỉ thuận miệng nói: “Ngươi muốn cái gì thì cứ nói.”
Trình Du Cẩn mỉm cười, tự tay rót cho Trình Nguyên Cảnh một tách trà: “Cửu thúc, trước kia người cho ta mười khoảnh đất, ta vô cùng cảm kích. Ngoài những thứ đó ra còn có ba cửa tiệm của tổ phụ. Nhưng mà ta không biết đất của Kim Lăng ở đâu và cũng không biết cửa tiệm ở chỗ nào. Mặc dù có sổ sách nhưng do ta vẫn chưa nắm rõ tình hình, trong tay cũng không có hạ nhân, khó có thể đảm bảo người dưới sẽ không thông đồng cấu kết với nhau làm giả sổ sách để lừa gạt ta. Có điều ta không muốn để bọn họ đến Hầu phủ báo cáo, một là vì tai vách mạch rừng, đang trong thời gian chịu tang lại nhúng tay vào cửa tiệm, người ngoài sẽ nói ta không có lòng hiếu thảo. Hai là khi quản gia vào phủ thể nào cũng sẽ làm kinh động đến mẫu thân và tổ mẫu. Ta không muốn để trưởng bối phải lo lắng. Hơn nữa, có một số đồ vật là do tổ phụ đã lén đưa cho ta. Nếu để tổ mẫu biết được, sợ rằng tổ mẫu sẽ nghi ngờ việc phân chia tài sản của tổ phụ rồi sinh sự vô cớ. Tổ phụ đã qua đời rồi, ta thật sự không đành lòng bởi vì bản thân mình mà khiến cho tổ mẫu nảy sinh nghi ngờ với tổ phụ. Ta không thể phụ lòng yêu thương của trưởng bối dành cho ta được. Cửu thúc nói xem có đúng hay không?”
Trình Nguyên Cảnh nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ, chẳng phải là nàng đang muốn âm thầm giấu đi ba cửa tiệm này sao? May mà nàng có thể tìm được một lý do đường đường chính chính như vậy cho bản thân. Trình Nguyên Cảnh hỏi: “Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play